Tôi không ngồi thiền, tôi chỉ ngồi im lặng nhìn vào khoảng trống vắng của hư vô, và tôi cảm nhận được lẽ vô thường của tạo hóa. Từ ý tưởng này tôi đã viết vần thơ (7 chữ) để ghi nhận một thoáng suy tư. Ta suy tư là ta đang hiện hữu. Xin mời quý vị yêu thích văn thơ đọc cho vui.
Tôi và hư vô
Phù vân không nhắc tên lê tuấn
Tạo hóa cũng quên mất tế luân
Văn thơ lưu lại đôi ba khúc
Góp tiếng cho đời thêm ý xuân.
Thiên hạ ngâm nga vần lục bát
Tình yêu như cánh chim trời bay
Cõi bờ riêng em đầy lưu luyến
Mỗi độ xuân về nhớ tình say.
AET. Lê Tuấn
"ghi chú: tế luân nói lái là tuấn lê, tuấn lê hay lê tuấn cũng là một tên gọi, rồi cũng thành hư vô, may ra chỉ còn một chút văn thơ lưu lại cho thế nhân. Trong bài thơ tôi có nhắc đến hai bài trường thi lục bát, mà tôi đã viết, đó là "Tình yêu như chim trời" và "Cõi bờ riêng em".
VÔ THƯỜNG
(Kính họa bài Tôi Và Hư Vô của thầy Lê Tuấn)
Vô thường đùa cả trang anh tuấn
Dẫu với văn tài với tuyệt luân
Lưu dấu thi thơ làm vật chứng
Nghìn sau sẽ nhớ đến tiền nhân
Thơ xuất miên miên nâng tửu bát
Tình nồng bảng lảng tựa mây bay
Hồn Xuân em gửi trong câu hát
Men rượu mềm môi nhuộm đắm say
Phương Hoa - Feb 16th 2020
Mộng Thực
Hiện hữu trần gian thi sĩ Tuấn
Thơ vời gió Nguyệt thả vòng luân
Hồn du khỏa bút tìm muôn cảnh
Bến mộng tràn bờ gởi cõi nhân
Lạc lõng mù sương hoà tửu bát
Ly sầu uống cạn ngóng mây bay
Niềm riêng thổn thức dâng tròn lẽ
Để lại cho đời khói ảo say
Minh Thuý
Tháng 2/17/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét