Mùa Xuân em dạo phố về
Đường hoa lộng gió, tóc thề nhẹ bay
Tuổi xuân rực rỡ trên tay
Một thời son phấn ôm đầy mộng mơ.
Mùa xuân em dáng nên thơ
Tình em như đã có bờ bến riêng
Mùa xuân ta bỏ ưu phiền
Ngẩn ngơ câu hát, nỗi niềm riêng tư.
Lê Tuấn
"Kỷ niệm mùa xuân đầu tiên khi tôi đến định cư tại San Jose 1994"
Gió bấc từng cơn gió buốt xương
Chiều đông mưa lạnh mờ hơi sương
Bên khung cửa sổ nhìn ra phố
Chợt nhớ ngày xuân hồn vấn vương.
Không cánh mai vàng trong nắng xuân
Và không én lượn một trời xuân
Riêng loài chim biển tìm hơi ấm
Để tránh đông về, kiếp gian truân.
Tha hương chợt nhớ đến ngày xuân
Xuân ở quê hương bỗng lại gần
Tiếng pháo giao thừa vang rộn rã
Để hồn thương nhớ một ngày xuân.
Cũng vẫn là xuân ở Cali
Mà sao như thiếu nét xuân thì
Thiếu hồn nước Việt, tình hàng xóm
Thiếu bóng Mẹ già lệ ướt mi.
Lê Tuấn (1994 mùa xuân đầu tiện tại San Jose)
Nhà tôi cũng đón giao thừa
Xong mâm cỗ nhỏ trời vừa giao nhau
Một năm lặng lẽ qua mau
Năm mới vừa đến nối nhau tình dài.
Vợ tôi trong chiếc áo dài
Lom khom vái lậy thắp vài nén nhang
Trước hiên trời đất thênh thang
Trong đêm trừ tịch, trầm nhang khói mờ.
Linh thiên như ở cõi mơ
Lòng như sống lại tuổi thơ mơ màng
Gió xuân lay động mai vàng
Hương xuân phơi phới ngút ngàn mây bay.
Nén nhang khói tỏa trên tay
Lậy Trời, lậy Đất, đêm nay con mời
Ông Bà, Cha Mẹ, ngàn khơi
Xin về ăn Tết, cho đời con vui.
Cầu xin năm mới an vui
Bình An, Hạnh Phúc, lòng vui xum vầy
Lê Tuấn (Đêm 30 cúng giao thừa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét