Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

Sợi tóc buồn và dải lụa phơi bày

Lâu quá không thả hồn vào thơ văn để cho nàng thơ phải giận hờn bỏ đi. Hôm nay một buổi chiều muộn hơi buồn giữa tiết trời lành lạnh của mùa thu đã trở về, một cơn gió nhè nhẹ thổi lướt qua và thật tình cờ một sợi tóc nhẹ rơi trên bàn phím của laptop và một nỗi buồn như chợt trở về và tôi đã gõ những mẫu chữ để viết thành bài thơ "Sợi tóc buồn"

Inline image 2
Sợi tóc buồn

Một sợi tóc buồn thoáng nhẹ rơi
Cho ta vương vấn cả khung trời
Ngày xưa tóc điểm xanh màu nhớ
Ta thấy em cười hồn chơi vơi.

Bây giờ tóc bạc đã lên ngôi
Lòng ta thương nhớ đến bồi hồi
Ngày xưa em thích hoa màu tím
Cho nỗi buồn riêng mặn trên môi.

Lê Tuấn
người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng.

Thân tặng các bạn yêu thơ và thích làm thơ.

Bài thơ hôm nay
Ngày hôm qua tôi viết bài thơ (Sợi tóc buốn) như một sự trở lại với nàng thơ sau gần một tháng vắng bóng (không viết bài thơ nào) hôm nay nàng thơ lại mời gọi để cho tôi viết tiếp bài thơ lục bát với tựa đề (Dải lụa phơi bày)
Xin gửi tặng đến tất cả quý vị yêu thơ.

Inline image 2

Dải lụa phơi bày

Tạ ơn Trời tạ ơn Đời
Tạ ơn em đến rong chơi chốn này
Tạ ơn dải lụa phơi bày
Dáng em siêu độ, đọa đầy hồn ai.

Cành hoa hé nụ đâm gai
Sắc như dao nhọn nhói hoài trong tim
Soi thân bóng đổ đi tìm
Vườn em hoa lá im lìm lặng thinh.

Trời bày chi cuộc nhân sinh
Em vào rối loạn cung đình bỏ hoang
Để ta đứng giữa cội vàng
Nghe thiên thu gọi, mùa màng đươm hoa.

lê tuấn
"người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"

Thân tặng các bạn thích làm thơ và yêu thơ.
Lê Tuấn
Thân chào.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét