Đối với người Việt Tự Do thì ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày "Quốc Hận" ngày đau buồn nhất của người dân miền Nam VN đó chính là ngày mất nước, đúng như vậy không những miền nam VN đã bị cộng sản xâm chiếm mà chính miền bắc VN cũng bị cộng sản (Trung Cộng) xâm chiếm, chúng ta hãy nhìn lại xem tình hình chính trị tại VN hiện nay toàn thể bộ máy chính quyền của cộng sản VN đang nằm trong tay Trung Cộng. từ đất liền cho đến hải đảo đang mất dần vào tay Tầu Cộng, người dân đang quằn quại đau thương và đang chết dần trong đầu độc thực phẩm từ Tầu khựa, đang bị bóp chết dần trong sự kiềm tỏa kinh tế từ Trung Cộng.
Ngày 30 tháng 4 chính là ngày quốc hận của toàn thể dân tộc Việt Nam.
Mỗi năm đến ngày 30 tháng 4, đảng cộng sản VN tổ chức ăn mừng chiến thắng, họ nâng ly (rượu máu) để chúc mừng nhau, tâng bốc cho nhau mà họ không bao giờ nghĩ đến tiền đồ đất nước, không bao giờ nghĩ đến cái đau của dân oan, đang quằn quại rên siết dưới sự bạo tàn của (bọn dư luận viên một thứ hồng vệ binh mới do Trung cộng điều khiển) và của những con người không có trái tim đó là (cộng an trị). Một câu nói của Võ văn Kiệt (thủ tướng VC) đã nói "Ngày 30 tháng 4 có hàng triệu người vui thì cũng có hàng triệu người buồn" kể ra ông ta còn có một chút lương tâm, nếu muốn nói cho hết ý nghĩa này thì phải nói rằng:
Có hàng triệu đốm lửa đốt sáng của pháo hoa để ăn mừng, thì cũng có hàng triệu đốm lửa lập lòe trên đầu nén nhang đang âm thầm cắm trên bát nhang nơi bàn thờ, hay trên ngôi mộ đá trong nghĩa trang buồn ngày cuối tháng Tư đen.
Không biết bao nhiêu giấy mực đã viết về Tháng Tư Đen, không biết bao nhiêu giọt nước mắt đã tuôn rơi để khóc thương cho sự mất mát người thân, khóc thương cho những mảnh đời phải vội vã chia ly.
Không biết bao nhiêu giấy mực đã viết về Tháng Tư Đen, không biết bao nhiêu giọt nước mắt đã tuôn rơi để khóc thương cho sự mất mát người thân, khóc thương cho những mảnh đời phải vội vã chia ly.
Xin chia sẻ cùng bạn đọc bài thơ "Khóc tháng 4 đen".
Viết cho tháng 4 đen năm 2016
AET. Lê Tuấn
Khóc tháng 4 đen
Buồn lắm tháng Tư, khóc từ đâu
Giữa trời đất lạ gợi thêm sầu
Tiếc thương chiến sĩ hờn vong quốc
Giải khăn sô trắng quấn ngang đầu.
Đau lắm tháng Tư phủ màu tang
Hàng triệu người đi bỏ xóm làng
Con đường quốc lộ thây người chết
Xác chồng lên nhau thịt nát tan.
Còn đó tháng Tư, lửa hờn căm
Đốt lên hàng triệu nén nhang buồn
Khói hương phong tỏa ngày Quốc Hận.
Cho dòng lệ khóc, gió mưa tuôn.
Khóc thương vận nước vẫn nổi trôi
Tháng Tư ngày đó bỗng bồi hồi
Lá cờ cuốn lại Tự Do mất
Uất nghẹn trào dâng nước mắt rơi.
Aet. Lê Tuấn
Tháng 4 đen
Giữa mênh mông đất trời vang tiếng súng
Đêm Sài Gòn ngày cuối tháng 4 đen
Thành phố bàng hoàng trắng đêm không ngủ
Nghe sôn sao, nghe tiếng gọi chưa quen.
Người gác đêm mở tròn xoe đôi mắt
Nhìn lũ điên chạy khắp phố trong đêm
Mẹ Việt Nam bàng hoàng rơi nước mắt
Nhìn đàn con tan nát khắp bao miền.
Bà cháu giắt nhau, cuống cuồng chạy giặc
Mẹ gọi con, chồng dục vợ đi nhanh
Gánh quê hương ra đi tìm đất mới
Lòng quặn đau, tan tác kiếp lưu đầy.
Nghe sôn sao, nghe tiếng gọi chưa quen.
Người gác đêm mở tròn xoe đôi mắt
Nhìn lũ điên chạy khắp phố trong đêm
Mẹ Việt Nam bàng hoàng rơi nước mắt
Nhìn đàn con tan nát khắp bao miền.
Bà cháu giắt nhau, cuống cuồng chạy giặc
Mẹ gọi con, chồng dục vợ đi nhanh
Gánh quê hương ra đi tìm đất mới
Lòng quặn đau, tan tác kiếp lưu đầy.
Quân Cộng Sản tràn vào hô giải phóng
Đem tự do đốt cháy giữa sân trường
Đem nhân quyền trà đạp không thương tiếc
Giải phóng đây sao? Cả miền Nam tang thương.
Giải phóng đây sao? Hỡi loài quỉ đỏ
Quỉ đến đâu, dân chạy trốn không ngừng
Triệu người vượt biển, triệu người đau xót
Biển Đông than khóc, tiếng thét giữa rừng.
Từ mênh mông biển Đông vang tiếng sóng
Sóng hận thù, biển đau nhói Việt Nam
Rừng bật khóc, khóc cho người nằm xuống
Cho quê hương còn tăm tối lầm than.
AET. Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét