Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2023

Những câu chuyện ngắn thật ý nghĩa

Những câu chuyện ngắn thật ý nghĩa. Cuộc sống và thi ca sưu tầm.

Lê Tuấn



Giá trị của hòn đá


Có một học trò hỏi thầy mình rằng:

Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ạ?

Người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò và dặn:

- Con đem hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần để ý xem người ta trả giá bao nhiêu.

Vâng lời thầy, người học trò mang hòn đá ra chợ bán. Mọi người không hiểu tại sao anh lại bán một hòn đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá hòn đá một đồng. Người học trò mang hòn đá về và than thở:

- Hòn đá xấu xí này chẳng ai thèm mua. Cũng may có ngườihỏi mua với giá một đồng thầy ạ.
Người thầy mỉm cười và nói:

- Tốt lắm, ngày mai con hãy mang hòn đá vào tiệm vàng và bán cho chủ tiệm, nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua thì cũng không được bán.

Người học trò rất bất ngờ khi chủ tiệm vàng trả giá hòn đá là 500 đồng. Anh háo hức hỏi thầy tại sao lại như vậy. Người thầy cười và nói:

- Ngày mai con hãy đem nó đến chỗ bán đồ cổ. Nhưng tuyệt đối đừng bán nó, chỉ hỏi giá mà thôi.

Làm theo lời thầy dặn, sau một hồi xem xét thì anh vô cùng ngạc nhiên khi chủ hiệu trả giá hòn đá là cả gia sản hiện có. Anh vẫn nhất quyết không bán và vội về kể lại với thầy. Lúc này người thầy mới chậm rãi nói:

- Hòn đá thực chất chính là một khối ngọc cổ quý giá, đáng cả một gia tài, và giá trị cuộc sống cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và không thể cảm nhận thì giá trị cuộc sống chẳng đáng một xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài. Hòn đá vẫn vậy, cuộc sống vẫn thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con và cách con nhìn nhận cuộc sống.

Bài học: Mỗi người có một cách “định giá” khác nhau về thành công hay hạnh phúc. Hãy tôn trọng sự lựa chọn của mỗi người và làm cho đời mình trở nên giá trị theo cách của mình. Chỉ có bạn mới quyết đinh được cuộc sống của bạn.




Chàng trai trẻ và cô gái

Một chàng trai trẻ ở khu du lịch trông thấy một cô gái vừa xinh đẹp lại rất có khí chất, liền đi theo cô gái hết một đoạn đường rất dài. Cuối cùng cô gái này không chịu được nữa, liền quay người lại hỏi: “Sao anh cứ mãi đi theo tôi vậy?”.

Chàng trai bộc bạch rất chân thành: “Bởi em là người con gái xinh đẹp nhất, có khí chất nhất mà anh từng gặp, mong em hãy nhận lời làm bạn gái anh, có được không?”.

Cô gái trả lời: “Nếu anh nói tôi xinh đẹp, thế thì anh đã nhầm rồi, bây giờ chỉ cần anh quay đầu lại nhìn, sẽ thấy được cô bạn thân của tôi, cô ấy còn xinh đẹp hơn tôi nhiều!”.

Chàng trai đó nghe xong, lập tức quay đầu lại, nhưng nhìn thấy đâu đâu cũng chỉ là những cô gái tầm thường đâu đâu cũng gặp.

“Sao em lại lừa anh chứ?”, anh chất vấn cô gái.

“Là anh đang dối gạt tôi mới phải! Nếu anh thật sự thích tôi, thì sao lại còn ngoảnh đầu lại ngắm nhìn người con gái khác?”. Cô gái nói xong, liền cất bước bỏ đi thật nhanh.

Bài học rút ra: Con người ta đều là ăn cơm trong bát, nhìn cơm trong nồi, có những lời thề thốt chỉ có thể nghe cho có mà thôi!


Cái kết cho sự khinh thường


Tiều phu cùng học giả đi chung một chiếc thuyền ở giữa sông. Học giả tự nhận mình hiểu biết sâu rộng nên đề nghị chơi trò đoán chữ cho đỡ nhàm chán, đồng thời giao kèo, nếu mình thua sẽ mất cho tiều phu mười đồng. Ngược lại, tiều phu thua sẽ chỉ mất năm đồng thôi. Học giả coi như mình nhường tiều phu để thể hiện trí tuệ hơn người. Đầu tiên, tiều phu ra câu đố:

“Vật gì ở dưới sông nặng một ngàn cân, nhưng khi lên bờ chỉ còn có mười cân?”.

Học giả vắt óc suy nghĩ vẫn tìm không ra câu trả lời, đành đưa cho tiều phu mười đồng. Sau đó, ông hỏi tiều phu câu trả lời là gì.

“Tôi cũng không biết!“, tiều phu đưa lại cho học giả năm đồng và nói thêm:

“Thật ngại quá, tôi kiếm được năm đồng rồi.” Học giả vô cùng sửng sốt.

Bài học rút ra: Chẳng ai sinh ra đã hoàn hảo, càng tỏ vẻ khinh thường người khác thì càng chứng tỏ bạn là một người ngu dốt. Chẳng ai dám vỗ ngực nhận mình biết nhiều thứ bởi lẽ còn vô vàn thứ mà chúng ta vẫn chưa được biết đến. Càng tỏ ra thông minh thì sẽ càng bị thông minh hại. Cũng như người tiều phu trong câu chuyện mặc dù không học nhiều như học giả nhưng lại biết cách tính toán để cho mình có thể vẫn kiếm được một chút. Còn về phía học giả đã bị chính sự khinh thường và chấp tiều phu mà mất đi một khoản tiền oan. Đừng khinh thường người khác vì cái kết nhận lại lúc nào cũng rất đau đớn.


Chuyện thật ngắn: BỆNH LẢI NHẢI

Chị vợ đang nấu nướng trong nhà bếp, anh chồng cứ đứng bên lải nhải không ngừng:

- Chậm thôi! Cẩn thận! Lửa lớn quá! Mau lên! Lật cá đi! Ôi cho nhiều dầu quá!

Chị vợ nói: Em biết phải nấu nướng thế nào mà!

Anh chồng: Em đương nhiên là biết, bà xã. Anh bình tĩnh nói tiếp:

- Anh chỉ là muốn em biết, khi anh lái xe, em ở bên lải nhải không ngừng và em sẽ hiểu cảm giác của anh thế nào thôi!

 



NHÀ VUA VÀ ĐÔI CHÂN ĐAU

Ngày xưa, có ông vua cai trị ở một đất nước phồn vinh nọ. Một ngày kia, vị vua đi ngao du sơn thủy. Khi quay trở lại hoàng cung, vị vua phàn nàn chân mình rất đau, bởi vì đây là lần đầu tiên vua phải trải qua một cuộc hành trình dài như thế và chặng đường ông đi lại rất gồ ghề, đá lởm chởm.

Sau đó, vị vua hạ lệnh:

"Cho bọc tất cả con đường trong đất nước lại bằng da. Điều này sẽ dẫn đến việc phải cần hàng ngàn bộ da bò và một số lượng khổng lồ tiền bạc."

Bỗng có một hôm, người vợ của tên hầu nhà vua đã dũng cảm hỏi nhà vua:

"Tại sao ngài lại tốn một số lượng tiền không cần thiết như thế? Tại sao ngài không dùng một miếng da nhỏ để bọc lại chân của ngài?".

Nhà vua ngạc nhiên, nhưng rồi ông cũng đồng ý làm một đôi giày.

Bài học rút ra:
Chuyện cực ngắn trên đây sẽ giúp cho bạn hiểu: Để có một cuộc sống, một nơi chốn hạnh phúc để sống, tốt hơn là bạn nên thay đổi chính mình, suy nghĩ của bạn, trái tim bạn – chứ không phải bắt thế giới thay đổi bởi "Nếu bạn thay đổi, cả thế giới sẽ thay đổi". Hãy thay đổi chính bạn, bạn sẽ thấy thế giới này đẹp hơn rất nhiều.

 

 Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo bình thường nhưng cô đã đứng ra nói mọi người rằng:


"Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của mình rằng, 'Hồi em học đại học, em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!'.

Kết quả là cô ấy đã được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.

Bài học: Thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào, mà là cần để cho người ta biết được rằng nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn
.


Mark Twain và người phụ nữ kiêu ngạo

Trong một bữa tiệc, Mark Twain ngồi đối diện với một người phụ nữ. Theo lẽ lịch sự, ông đã nói với người này: "Cô thật là xinh đẹp!".

Người phụ nữ đó lại không hề cảm kích, mà còn cao ngạo nói: "Rất tiếc là tôi không có cách nào để nói lời khen tương tự như thế với ông!".

Mark Twain rất bình thản, nói: "Không sao cả, cô có thể giống như tôi vậy, nói một lời nói dối là được rồi".

Người phụ nữ nghe xong, xấu hổ quá, phải cúi gầm mặt xuống mà không nói được lời nào.

Bài học: Tảng đá mà bạn ném ra, người bị nó làm cho vấp té sẽ luôn luôn là chính bản thân bạn. Bạn nói lời cay nghiệt, sau cùng cũng sẽ tự mình rước lấy nhục nhã mà thôi.

Những chuyện cực ngắn trên đây dù rất ngắn nhưng để lại cho chúng ta những bài học sâu sắc về làm người, và sống ý chí, thành công trong cuộc sống.

Hãy đừng bao giờ ngừng tin tưởng, ngừng phấn đấu và sống chan hòa với mọi người. Bởi niềm tin và tình cảm sẽ giúp bạn có một cuộc sống ý nghĩa trong cuộc đời này.

 

Câu chuyện ngắn ý nghĩa: Ba điều ước

Một người da đen đi lạc trong sa mạc, ba ngày không được uống nước. Tưởng như sắp gục ngã thì Thượng Đế xuất hiện, ban cho anh ta 3 điều ước.

Người này ước rằng, điều thứ nhất mỗi ngày đều được uống nước.

Điều thứ hai được đổi thành da trắng.

Điều thứ ba được thấy mông phụ nữ mỗi ngày.

Thượng Đế đồng ý. Sau đó anh ta liền biến thành bồn cầu trắng tinh.

Bài học rút ra: Tham lam quá đáng chỉ tổ gây họa cho chính mình, ngược lại, nếu biết nghĩ cho người khác, thuận theo tự nhiên, ông trời sẽ chiều lòng bạn.

Câu chuyện về những hạt muối

Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già với tâm trạng bi quan và chỉ thích phàn nàn. Đối với anh, cuộc sống là một chuỗi ngày buồn chán, không có gì thú vị.

Một lần, khi chàng trai than phiền về việc mình học mãi mà không tiến bộ, người thầy im lặng lắng nghe rồi đưa cho anh một thìa muối thật đầy và một cốc nước nhỏ.

- Con cho thìa muối này vào cốc nước và uống thử đi.

Lập tức, chàng trai làm theo.

- Cốc nước mặn chát. Chàng trai trả lời.

Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một thìa muối đầy xuống nước:

- Bây giờ con hãy nếm thử nước trong hồ đi.

- Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa thầy. Nó chẳng hề mặn lên chút nào – Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử.

Người thầy chậm rãi nói:

Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống. Và những khó khăn đó giống như thìa muối này đây, nhưng mỗi người hòa tan nó theo một cách khác nhau. 
Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước thì nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước, họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích.


Theo đuổi hạnh phúc

Một người đàn ông già sống trong ngôi làng nhỏ, cả làng cảm thấy phiền vì ông ta luôn phàn nàn, khiến cho mọi người xung quanh cảm thấy tâm trạng u ám.

Càng ngày, ông ta càng khiến mọi người xung quanh khó chịu. Ông luôn khiến những người gặp mặt ông cảm thấy bất hạnh. Vì thế, tất cả người trong làng đều cố gắng hết sức để tránh đối mặt với ông ta.

Nhưng một ngày nọ, khi ông già bước sang tuổi 80, mọi người ngạc nhiên bởi tin đồn:

"Hôm nay là một ngày hạnh phúc với ông già. Ông không phàn nàn bất cứ điều gì. Ông không hề nhăn nhó, thậm chí còn cười tươi rất nhiều".

Dân làng tụ tập quanh người đàn ông và hỏi: "Điều gì đã xảy ra với ông thế?".

"Không có gì đặc biệt cả. 80 năm qua tôi đã cố gắng theo đuổi hạnh phúc nhưng không có tác dụng gì cả. Tôi vừa quyết định sống mà không cần có hạnh phúc, chỉ cần tận hưởng hiện tại thôi. Thật ngạc nhiên, đó cũng là lúc tôi cảm thấy hạnh phúc nhất từ trước đến giờ".

Bài học: Đừng theo đuổi hạnh phúc. Cứ tận hưởng cuộc sống của bạn, hạnh phúc sẽ tự tìm đến.

 

Ít người vui khi nghe 1 câu chuyện cười nhiều lần

Mọi người trong một ngôi làng thường tìm đến một nhà thông thái để xin lời khuyên về các vấn đề trong cuộc sống. Nhiều người đến nhiều lần để than phiền về cùng một vấn đề trong cuộc sống. Một ngày, nhà thông thái quyết định kể 1 câu chuyện cười và khiến tất mọi người cười phá lên.

Vài phút sau, ông kể lại câu chuyện cười đó 1 lần nữa nhưng chỉ có một vài người mỉm cười.

Sau đó, nhà thông thái kể lại câu chuyện lần thứ 3, nhưng không còn ai cười nữa.

Lúc đó, ông mới mỉm cười nói rằng: Bạn không thể cười khi nghe 1 câu chuyện cười 3 lần. Vậy tại sao bạn lại khóc vì cùng 1 vấn đề nhiều lần như vậy?

Bài học: Lo lắng, sợ hãi không giải quyết được vấn đề, nó chỉ khiến bạn lãng phí thời gian và năng lượng.

 

HẠNH PHÚC Ở ĐÂU?

Ngày xửa ngày xưa, có một lần tập đoàn yêu tinh họp nhau lại để lên kế hoạch làm hại con người.

Một con yêu tinh nói:

- Chúng ta nên giấu một thứ gì đó thật quý giá của con người.

- Nhưng giấu cái gì bây giờ?

Sau khi suy nghĩ, một yêu tinh đáp:

- Biết rồi, hãy lấy đi hạnh phúc của họ, họ sẽ ngày đêm phải khổ sở u uất. Nhưng vấn đề là giấu nó ở đâu bây giờ? Phải giấu ở nơi nào mà họ không tìm được ấy!

Một yêu tinh khác cho ý kiến:

- Thử quẳng nó lên đỉnh một ngọn núi cao nhất thế giới xem.

Nhưng ý kiến đó bị phản đối ngay:

- Không được, con người họ rất khoẻ mạnh, chuyện leo núi có nhằm nhò gì đâu.

Một yêu tinh khác lại có ý kiến:

- Vậy ta giấu nó xuống vực biển sâu nhất nhé?

Nhưng các yêu tinh lại đồng loạt phản đối :

- Không, con người rất tò mò, họ sẽ tạo ra những tàu ngầm hiện đại để đi xuống biển. Rồi họ sẽ tìm ra thôi.

Một yêu tinh nhỏ tuổi đứng lên:

- Hay để nó ở một hành tinh khác đi.

Tuy nhiên, một yêu tinh lớn tuổi đáp:

- Không được, con người rất thông minh. Càng ngày, họ càng thám hiểm nhiều hành tinh khác đấy thôi.

Bầy yêu tinh lại im lặng suy nghĩ.

Chợt một yêu tinh già lụ khụ đứng lên đưa ra ý kiến:

- Tôi biết chúng ta nên giấu nó ở đâu rồi! Hãy giấu nó ở chính bên trong con người họ.

Đa số họ luôn cố gắng lùng sục hạnh phúc ở khắp nơi xung quanh và bao giờ cũng thấy người khác hạnh phúc hơn mình.

Bản thân họ thì chẳng bao giờ họ quan tâm. Giấu nó ở đó thì người chẳng bao giờ tìm thấy đâu!

Tất cả yêu tinh đều nhất trí với giải pháp này và kể từ đó, rất nhiều người mãi mê đi tìm kiếm hạnh phúc ở khắp nơi mà không biết nó ở trong ngay tâm hồn mình !

Hãy gửi thông điệp này đến những người mà bạn yêu quý nhất !!! và hãy nói với họ rằng hạnh phúc đơn giản là ngay chính trong tâm hồn của mỗi con người… hạnh phúc chính là điều giản dị quanh ta mà chẳng phải mất công tìm kiếm … Hãy trân trọng nó … !!!


Ô cửa sổ bệnh viện

“Cao thượng thay những người biết mang niềm vui đến cho người khác trong thầm lặng” - Khuyết danh

Hai người đàn ông bị bệnh nặng cùng nằm điều trị chung một phòng bệnh. Một người bị bệnh nước trong phổi còn người kia bị liệt nửa người. Vào mỗi buổi trưa, người bị bệnh phổi phải ngồi dậy khoảng một tiếng đồng hồ để phổi được khô ráo.

Giường của ông ta đặt gần ô cửa sổ duy nhất trong phòng. Còn người bị liệt thì suốt ngày phải nằm trên giường. Họ thường trò chuyện với nhau hàng giờ về gia đình, bạn bè, cuộc sống… và cùng nhau ôn lại những kỉ niệm thời còn phục vụ trong quân ngũ.

Mỗi trưa, khi người đàn ông trên giường bệnh gần cửa sổ ngồi dậy, ông ta thường tiêu khiển bằng cách kể lại cho người bạn cùng phòng nghe về những gì mình nhìn thấy bên ngoài cửa sổ.

Qua lời kể của bạn, người bệnh ở giường bên kia như được sống lại trong thế giới muôn màu muôn vẻ bên ngoài khung cửa. Nơi đó có một công viên xanh ngát với hồ nước trong xanh, thơ mộng cùng đàn thiên nga thông thả lượn quanh.

Cạnh đó, những đứa trẻ đang thả lên mặt hồ phẳng lặng những chiếc thuyền bằng giấy. Những đôi tình nhân tay trong tay đang dìu nhau dạo chơi quanh luống hoa hồng đỏ thắm…

Tất cả như một bức tranh thơ mộng đầy màu sắc. Trong khi người bệnh gần cửa sổ say sưa kể thì ở giường bên kia, bạn của ông đang lim dim đôi mắt, mường tượng trước mắt mình một khung cảnh đẹp như mơ.

Vào một buổi chiều ấm áp, người bệnh ở giường gần cửa sổ kể lại cho bạn mình nghe về một cuộc diễu binh đang diễn ra bên ngoài. Mặc dù không nghe được dàn nhạc đang tấu khúc quân hành ngoài kia nhưng người đàn ông bị liệt vẫn có thể hình dung ra quang cảnh hùng tráng ấy.

Ngày tháng lặng lẽ trôi qua.

Một buổi sáng, như thường lệ, cô y tá trực đem nước đến cho họ, thì phát hiện người bệnh nhân nằm bất động trên chiếc giường cạnh cửa sổ. Ông ấy đã trút hơi thở cuối cùng trong giấc ngủ yên lành đêm qua.
Sau cái chết của bạn, người đàn ông bị liệt yêu cầu được chuyển sang chiếc giường cạnh cửa sổ. Trên chiếc giường mới, nén đau đớn, ông tìm mọi cách chống tay từ từ ngồi dậy và bắt đầu phóng tầm nhìn ra thế giới bên ngoài.

Nhưng trước mắt ông chỉ là một bức tường trắng xóa.

Mãi sau này ông mới biết được sự thật: người bạn quá cố của ông là một người mù, thậm chí ông còn không thể trông thấy được bức tường vô cảm kia. Điều ông muốn là đem lại cho bạn mình niềm vui và sự an ủi.


Cuộc sống và thi ca. Blosspot.com

Sưu tầm








Thơ Tế Luân - Mỗi ngày một bài thơ

Mỗi ngày một bài thơ Tế Luân viết cho đời, viết cho tình yêu, hôm nay xin chia sẻ.




                           

Cơn Say

Ta choáng váng hồn nghiêng theo đáy cốc
Lòng xôn xao nghe tiếng vọng trong đời
Ta gõ nhịp vào thành chai ca hát
Ngả nghiêng cười một thoáng chốc vui chơi.


Đừng nghĩ rằng cuộc đời sao lận đận
Bạn bè ta đi mãi vẫn chưa về
Lịch sử, ngơi rất nhiều theo biến động
Mà sao hồn, vẫn tìm lại cơn mê.

Rót thêm nữa mừng cho đời hoan lạc
Mừng tóc ta, nhuộm trắng tuổi thần tiên
Tiếng kêu thân phận, ầm vang thiên cổ
Cát loạn ngàn trùng xóa dấu hoa niên.

Thêm chén nữa cho ta say túy lúy
Nghe đất gào, rạo rực dưới bước đi
Ai đang đứng, trông trời mây nước đó
Trăm năm buồn râu tóc đã bạc phơ.

Ta uống cạn hồn ta trong đáy chén
Cho vội vàng thêm hương sắc cuối mùa
Em độc thoại lời kinh là huyền diệu.
Thanh thản lòng mình, giây phút vui đùa.

Lê Tuấn

(Buông thả lòng mình theo cơn say)







Lời Của Mùa Hạ



Hạ nắng nóng phượng hồng theo ký ức

Nghe tiếng chân vang vọng khắp sân trường

Gió bụi mờ con đường mang nỗi nhớ

Dòng mực xanh thơ phú đẹp lạ thường.



Gõ từng chữ bàn phím rên vì nhớ

Chầm chậm đi áo hở gió tung bay

Nắng chói chan trên tay cành phượng vĩ

Em vào thơ cảm nghĩ thoáng mưa mây.



Nắng ở nơi em chỗ anh mưa bão

Sài Gòn mưa không báo trước bao giờ

Tuổi trẻ hồn nhiên dường như hơi bướng

Hờn giận vu vơ vương chút dại khờ.



Nhả ra từng chữ nắng hong chảy nhựa

Im lặng nghe tiếng ngựa hí dặm trường

Ký ức bồng bềnh sân trường vắng bóng

Lưu bút ngày xanh đóng cửa vô thường.



Tế Luân

07-12-23





Ngôn Từ Trong Thơ



Chữ trong thơ chợt ngoi lên

Bồng bềnh ngôn ngữ nằm bên cuộc tình

Thả trôi theo khóm lục bình

Hỏi em che dấu bóng hình nơi đâu.



Gió đưa dải yếm qua cầu

Hương thơm tơ lụa tầm dâu ngỡ ngàng

Soi nghiêng vạt áo lụa vàng

Dáng em quyến rũ dịu dàng bước đi.



Dấu chân hoa nở xuân thì

Môi xinh cười nụ tình si lạ thường

Đồng xanh bát ngát quê hương

Cỏ mền ướt đọng giọt sương bàng hoàng.



Nhớ em thung lũng hoa vàng

Thương nhau ôm cả hành trang vào đời

Dù mai góc bể chân trời

Theo em phố núi rong chơi tháng ngày.



Tóc em thơm ngát hương say

Môi em mềm mại ngất ngây đậm đà

Khói trầm hương phủ bóng tà

Mắt xanh liếc nhẹ mặn mà trao duyên.



Vai nghiêng suối tóc tơ huyền

Đôi gò bồng đảo hai miền tuyết băng

Đêm huyền ảo dưới bóng trăng

Tay em dài nụ búp măng gợi tình.



Tình yêu không phải vô hình

Chạm môi mới biết chân tình thật hư

Yêu là hiện hữu thiên thu

Quanh co dấu hỏi trầm tư mập mờ.



Tế Luân (07-13-23)







Thứ Hai, 10 tháng 7, 2023

Giới thiệu tác phẩm - Lời Của Dòng Sông

Trận trọng giới thiệu ấn bản mới nhất vừa ấn hành trong tháng 7 năm 2023.
Đây là quyển sách thứ 7 trong bộ sách mà tôi đã xuất bản tại Hoa Kỳ.
Xin mời đọc online bấm vào đường link đình kèm.
Tác giả
Tế Luấn 






Tuyển tập thơ Lời Của Dòng Sông


Xin mời bấm vào đường link đình kèm
Quyển sách sẽ mở ra và lật từng trang khi người đọc bấm mouse






Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2023

Thơ Tình Yêu Ước Điều Gì

Những vần thơ tình yêu của Tế Luân 

Hãy cứ yêu đi - Tình yêu ước điều gì - Tình yêu có gì lạ - 

Vết nứt trên tường rêu xanh - Tình yêu không bao giờ mất.

Trang thơ của Blogspot Cuộc sống và thi ca. Lê Tuấn



Hãy cứ yêu đi

 

Chúng ta hãy cứ yêu đi

Tình yêu phía trước có gì đẹp không?

Tặng em một bó hoa hồng

Đôi tay nắm lại một lòng bên nhau.

 

Nghe nói tình yêu sẽ đau?

Chúng mình hai đứa, mai sau vẫn cần

Xin đừng sợ, chớ ngại ngần

Có nhau ta sẽ xoay vần thời gian.

 

Bên nhau ngắm ánh trăng vàng

Lời em thủ thỉ nhẹ nhàng êm tai

Tóc em óng mượt trên vai

Môi em mật ngọt vòng tay nồng nàn.

 

Tình yêu không héo hay tàn

Tình yêu chung thủy ngập tràn hồn nhau

Xin đừng làm trái tim đau

Làm cho nỗi nhớ nát nhàu nhân duyên.

 

Sông sâu bến đỗ có thuyền

Tình chồng nghĩa vợ phúc bền trăm năm

Mảnh chăn bông lụa tơ tầm

Đêm nằm vô giấc hương trầm ngủ say.

 

Tế Luân 



Tình yêu ước điều gì?

 

                                            Tình yêu có ước gì đâu                                            

Không cầu kỳ mới lạ theo nhu cầu

Chỉ đơn giản

Một căn nhà đầm ấm

Cửa ra vào đủ khép

Gió bão, mưa cuồng

Dừng lại phía sau.

Bên trong chỉ còn anh và em

Ngọt ngào, ấm áp tựa vào nhau

Quên đi hết nỗi đau

Những muộn phiền trước sau

Của năm tháng vạn sầu thiên cổ

Mà loài người vẫn cố mang theo.

           Tình yêu có ước gì đâu

Một tách cà phê còn ấm

Một buổi sáng yên lành

Tiếng chim hót trên cành

Vài bông hoa vừa nở

Bao mơ ước đợi chờ.

Ngày hôm qua đã xa

Lỗi lầm được thứ tha

Giành lại lòng quý mến

Tình yêu thật đậm đà.

Bó hoa tươi chờ cắm

Bình hoa đẹp đang chờ

Bàn tay em trang điểm

Cho đời đẹp như mơ.

 Một ngày không bận rộn

Vì chúng ta đã già

Vui niềm vui bé nhỏ

Ngoài vườn cây nở hoa

Tách trà ướp hương sen

Vài viên thuốc ngăn bệnh

Ngừa cao máu, cao mỡ

Tiểu đường và thấp khớp

Nỗi lo chung người già

Mọi người đều như thế

Quen dần với thuốc men.

 Ăn uống không cầu kỳ

Cứ mềm mềm là thích

Quần áo không cần đẹp

Đủ ấm là OK

Em ngồi xem phim bộ

Anh đọc vài bản tin

Bàn phím vang tiếng gõ

Bài thơ viết đời mình.

 Chúng ta đều đã già

Cần gì những xa hoa

Nghỉ ngơi và cầu nguyện

Cuộc sống rồi sẽ qua.

 Tình yêu ước gì đâu

Mãi mãi là mở đầu

Tổng hợp điều giản dị

Đó chính là phép mầu.

 

TL

Cảm nhận về tình yêu

Trong giai đoạn tuổi già.



Tình yêu có gì lạ?

Tình yêu có lạ không anh

Sao em sợ nó chòng chành dễ lay

Lỡ xa rồi lòng ngất ngây

Làm sao em biết lấp đầy mênh mông.

 

Người đầu sông kẻ cuối sông

Đêm về sương lạnh cõi lòng xót xa

Nghe lời tâm sự thật thà

Mà thương hoa rụng giang hà xanh xao.

 

Tình yêu dẫu có ra sao

Vẫn là tình thật đường vào thiên thai

Cửa non sương phủ bóng ai

Trăm năm một mối trang đài chung đôi.

 

Chiều chiều ra ngõ nhìn trời

Một mình ngồi ngắm mưa rơi lại buồn

Giàn thiên lý cánh chuồn chuồn

Bóng hoàng hôn xuống gió luồn tóc bay.

 

Đợi chờ hoa rụng trên tay

Suy tư vét nốt đêm dài ước mơ

Tiếng con chim hót bơ vơ

Lạc đàn nên phải ỡm ờ hót vang.


Ai biết được một lỡ làng

Một thời gian khổ bàng hoàng lệ rơi

Dù mai thuyền có ra khơi

Xót xa tình cũ chờ người trong thơ.

 

Nếu còn hồng má đào tơ

Tình xưa nghĩa cũ bây giờ dài thêm

Hoa ti-gon rơi vỡ bên thềm

Nhặt lên nối lại xoa mềm nhớ nhung.

 

Xóa tan khoảng trống lạnh lùng

Dải đường xa bóng tương phùng bên nhau

Đêm nghe mưa khóc thiên thâu

Vòng tay ân ái mở đầu yêu thương.

 

Tế Luân



    Vết nứt trên tường rêu xanh

 

Trên tường vết nứt rêu phong

Câu thơ nẩy mực chờ mong nụ hồng

Bãi hoa cỏ dại ngoài đồng

Mây buồn bám núi, lượn vòng chim bay.

 

Thương em một đóa hoa gầy

Chiều chiều ra ngõ đường mây trôi về

Giấc mơ đêm một cơn mê

Tan vào nỗi nhớ không đề vô ngôn.

 

Mùa thu trước bóng hoành hôn

Nhặt lên chiếc lá thấy buồn hơn xưa

Chờ người không đến tiễn đưa

Phố buồn giăng mắc gió mưa bụi đường.

 

Chờ người đến với yêu thương

Một phương trời thẳm mờ sương lạnh lùng

Lang thang trong cõi vô cùng

Gió vừa lay động mấy từng đào tơ.

 

Ngày buồn thảo nốt vần thơ

Hạt sương rơi rụng ướt tờ giấy bay

Xót xa thương dáng em gầy

Nơi thung lũng núi phố mây hoa vàng.

 

Mùa thu hoa lá trên ngàn

Sang xuân vạt áo đôi hàng phố vui

Xóa tan dấu vết ngậm ngùi

Thương con đò nhỏ nước xuôi một dòng.

 

Tiếng con chim lạc ngoài sông

Lời than lạnh thấu hoàng hôn gọi đò

Sương khuya lạnh buốt co ro

Đỉnh đồi gió hú thăm dò hồn ai.

 

Dải đường xa hút chạy dài

Thương em lẻ bóng trang đài nở đêm

Tóc em liễu rũ vai mềm

Cho từng thu chết bên thềm nhớ nhung.

 

Tế Luân

Viết theo vết nứt trên bức tường rong rêu

tháng 7 mưa ngâu

07-08-23



Tình yêu không bao giờ mất đi

 

Tôi đang cố nhớ lại

Tình yêu đang ẩn trốn nơi nào

Có tâm sự buồn nào mà không thể xua tan hết

Chúng ta luôn nhìn cuộc sống theo hướng tích cực

Hãy để suy nghĩ theo hướng này

Xin đừng để nó kết thúc.

 

Mỗi áng mây đều khác nhau

Đều phải đi tìm bầu trời riêng cho mình

Chúng ta hãy bắt đầu làm quen

Để trở thành điểm tựa của nhau.

 

Em bắt đầu trở nên giấc mơ trong tôi

Những bông hoa tươi đẹp hơn bao giờ

Em đã cho tôi một tình yêu

Mà không bao giờ muốn để mất đi

Sẽ không bao giờ là đủ

Không bao giờ là đủ

Tất cả sự toả sáng của những ánh sao trên bầu trời

Hay hàng nghìn ánh đèn sân khấu gom lại

Vẫn sẽ không bao giờ đủ

Vì chính em là tình yêu mà cả đời này anh đi tìm

Cả thế giới này em là người đẹp nhất.

 

Đôi tay này anh có thể nắm giữ

Nhưng sẽ không bao giờ là đủ

Xin hãy nắm lấy tay anh

Chúng ta sẽ cùng nhau chia sẻ

Dù chúng ta biết rằng

Tình yêu sẽ không bao giờ là đủ

Tình yêu không bao giờ mất đi.

 

 Tế Luân