Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2021

Bộ Ảnh Đổi Màu Đen Ra Hình Màu

 Mời click vào hình dưới đây để xem bộ ảnh đổi màu tuyệt đẹp




Image

点一下图片

立刻有变化

实在是太美了!

老年

才是一生中最好的年纪

就像是太阳正升到天顶

恰是光热最强烈的时候

就像是花朵正开到极致

正是色香最明艳的时候

人到老年

不再有少年的狂妄

青春的浪漫

却增添了对人生的感悟和理解

人到老年

不再有童年的笑脸

青春的美丽

人到老年

不再有童年的笑脸

青春的美丽

人到老年才明白

人生一世

无论成功与失败

欢乐与痛苦

盛衰与荣辱

都如自然流水

从哪里来还将回到哪里去

这就叫做百川归海、万物归一

人到老年才明白

世事并非黑白分明

黑白之间往往有着好多的中间色

所以

孤独、 失意、烦恼、痛苦

都是人生不可缺少的调味品

善待它们

就是善待人生

善待生命

人到老年才明白

并非人人都能够成功

不是人人都大有作为

但是每个人都有

各自的人生足迹

只要奋斗过

追求过

得失成败又算得了什么?

人到老年才明白

老了自有老了的风景

青春虽然艳丽

但会随着时间的流逝而褪色

只有青春的心境

才是生命中一道不变的色彩

所以

年老并不等于衰老

而对生活 失望、冷漠、厌倦

才是真正的衰老

人到老年才明白

世上没有完全合乎男人心意的女人

也没有完全合乎女人心意的男人

家庭的幸福美满

关键在于彼此的宽容、谅解

感恩、 敬重

人到老年

才开始闲下来

当我们进老年后

孩子多已经参加工作

他们成了家庭的主力军

我们便开始闲下来

才有了自己的生活

人到老年

才有享福的权力

年轻的时候

总想着等家业稳固了

等孩子大了

我们就可以享福了

如今我们真的老了

也是该安心地享受孩子们的关心和疼爱

让儿孙绕膝

尽享天伦之乐

这个时候

我们就是家庭的偶像

是家庭的精神维系

没有了老人

家庭就失去了一个宝

人到老年

才更从容不迫

人到老年

没有了年轻时候的滑头和闯劲

但考虑问题的周到和细致

却绝对胜过年轻人

我们只求在平凡的人世中

享受属于自己的那一份顺其自然的生活

真正步入了自由自在

快乐的人生境界

老年人

经过时间的洗礼

朴实而坚定

成熟而稳重

老年人

接受岁月的加冕

智慧而淡然

清醒而悠闲

希望朋友们能够喜欢!

(来源网络,若有侵权,请联系后台删除!)

ImageImage

(放到你圈子里,朋友们会感激您)Image

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2021

Thuở Khai Thiên - Ngày Lễ Tình yêu

 Happy Valentine to everyone

Ngày lễ tình yêu cũng vào dịp Tết Nguyên Đán (Tân Sửu 2021). Xin chúc tất cà những đôi tình nhân, mãi bên nhau tràn đầy hạnh phúc. Tôi ngẫu hứng viết bài thơ, xin gửi tặng quý vị yêu thích Văn Thơ
Trân Trọng
Lê Tuấn

Thuở Khai Thiên

Thuở khai thiên đất trời trong bóng tối
Thần linh còn chưa viết những giáo điều
Hố đen vũ trụ cuốn hết vào vùng xoáy
Chỉ riêng em, thắp sáng ngọn lửa yêu.

Để từ đó mặt trời như bừng sáng
Điều khiển vòng quay, trời đất chuyển mình
Ngàn hoa đua nở, đất trời mở hội
Em rực rỡ, khoe hương sắc xuân tình.

Mở kinh sách, em là hoa biết nói
Dụ dỗ đầu, quả táo cấm cắn đôi
Anh không sợ, vì có em thánh hoá
Thượng đế giận hờn, đuổi khỏi ngọn đồi.

Anh bên em, đôi ta cùng sánh bước
Đến tận cùng trái đất vẫn yêu nhau
Dù trời đất có chìm trong bóng tối
Ta yêu nhau, vứt hết những cơn đau.

Lê Tuấn
Tình Yêu là lẽ sống



Thứ Tư, 10 tháng 2, 2021

Những Vần Thơ Viết Cho Mùa Xuân


Ngày Xuân Đi Chợ Tết


Nắng đùa trên mái tóc
Gió đùa vạt áo bay
Em cười vui trong nắng
Cánh hoa hồng trên tay.
Năm nay em mười tám
Tuổi trăng rằm ngây thơ
Mẹ hỏi em có muốn
Lấy chồng sớm hay chờ.
Em còn đang dệt mộng
Trong lứa tuổi xuân thì
Mẹ hỏi em kỳ quá
Lấy chồng sớm làm gì.
Mỗi lần em ra phố
Nhiều chàng trai đứng chờ
Trên đường đi rất ngượng
Em đang tuổi mộng mơ.
Ngày xuân đi chợ Tết
Em gặp chuyện bất ngờ
Một chàng trai tuấn tú
Tặng em một bài thơ.
Bài thơ vần lục bát
Ôm ấp một tình yêu
Lời thơ như gợi nhớ
Kim Trọng gặp Thúy Kiều.
Từ dạo đó em nhớ
Ngồi ngắm mình trong gương
Tô thêm bờ môi đỏ
Em vẫn đợi người thương.
Một hôm Mẹ lại hỏi
Bao giờ cô lấy chồng
Em thẹn thùng ấp úng
Trời đã vào cuối đông.
Gia đình chàng đến hỏi
Em đứng nép bên thềm
Mẹ gật đầu ưng thuận
Em thao thức thâu đêm.
Cuối năm làm đám cưới
Em một lòng thủy chung
Chồng em người lính chiến
Lính Việt Nam Cộng Hòa.

Lê Tuấn



Gái Xuân


Hỡi cô con gái trăng đôi tám
Em có nằm mơ lễ hội xuân
Có ra đứng đợi ai đầu ngõ
Nhớ thương nào che giấu bâng khuâng.
Tuổi xuân phơi phới vẫn tình không
Con gái hay mơ chuyện vợ chồng
Mỗi lần người ấy về qua ngõ
Người vẫn nhìn em má ửng hồng.
Xuân đã tàn phai tuổi dậy thì
Thơ ngây e ấp mối tình si
Hoài niệm thời gian hình bóng cũ
Chỉ tiếc ngày xưa chưa nói gì.
Vẫn biết thời gian chẳng đợi chờ
Sao còn vơ vẩn viết bài thơ
Vần gieo lạc điệu thơ cạn ý
Ra khỏi tầm tay những ước mơ.
Cảnh vật mơ hồ bóng chiều xuân
Một đóa hồng phai sắc úa tàn
Tuổi xuân như bóng câu qua cửa
Tím cả chiều xuân giấc mơ tan.
Lê Tuấn
(Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
Viết vần thơ cảm nhận một ngày xuân)



Ngắm Hoa Xuân


Hoa nở bên trời sương khói bay
Mưa bay lất phất ý xuân đầy
Ngàn hoa rực rỡ xuân vừa đến
Em có về đây, đón xuân này.
Rượu uống say rồi nhớ cố nhân
Hôm nay trời đất bỗng xoay vần
Người ở xa vời bao cách trở
Có về thung lũng ngắm hoa xuân.


Lê Tuấn
Mùa xuân trên thung lũng hoa vàng
San Jose, California Xuân Tân Sửu 2021)



Cơn Say


Ta choáng váng hồn nghiêng theo đáy cốc
Lòng xôn xao nghe tiếng vọng trong đời
Ta gõ nhịp vào thành chai ca hát
Ngả nghiêng cười một thoáng chốc vui chơi.


Đừng nghĩ rằng cuộc đời sao lận đận
Bạn bè ta đi mãi vẫn chưa về
Lịch sử ngơi rất nhiều theo biến động
Mà sao hồn, vẫn tìm lại cơn mê.


Rót thêm nữa mừng cho đời hoan lạc
Mừng tóc ta nhuộm trắng tuổi thần tiên
Tiếng kêu thân phận, ầm vang thiên cổ
Cát loạn ngàn trùng xóa dấu hoa niên.


Thêm chén nữa cho ta say túy lúy
Nghe đất gào, rạo rực dưới bước đi
Ai đang đứng trông trời mây nước đó
Trăm năm buồn râu tóc đã bạc phơ.


Ta uống cạn hồn ta trong đáy chén
Cho vội vàng thêm hương sắc cuối mùa
Em độc thoại lời kinh là huyền diệu.
Thanh thản lòng mình, giây phút vui đùa.


Lê Tuấn
Chỉ mình ta say
Mùa xuân tân Sửu 2021







Thứ Ba, 2 tháng 2, 2021

Ta Về Nghe Nặng Cơn Đau - Đi Tù Biệt Xứ - Thơ Lê Tuấn

Chia sẻ cảm nhận sau tám năm tù đầy từ miền Bắc vùng rừng núi Hoàng Liên Sơn, và các trại tù cải tạo. Tôi đã trở về như một con người đã bị (Thất Lạc Cõi Người)


Ta Về Nghe Nặng Cơn Đau


Ta về ngơ ngác trên đường phố
Đổi thay nhiều, mất dấu hôm nay
Phố thân quen bỗng thành xa lạ
Tám năm tù, cát bụi gió bay.

Ta về như dạng người thiên cổ
Từ rừng hoang, gặp lại cõi người
Hỏi sao không ngẩn ngơ mất hướng
Nghe tàn phai, nấc nghẹn tiếng đời.

Ta bật khóc nhìn đời thay đổi
Bước chân buồn, một bóng đơn côi
Tám năm rừng rú, tù biệt xứ
Tâm thức còn buồn chốn xa xôi

Ta cúi mặt cõi lòng câm nín
Đời quanh đây nghe nặng lòng đau
Tám năm Sài Gòn như cơn sốt
Tìm tự do, thiên hạ rủ nhau

Cuối phố lá me bay nỗi nhớ
Tám năm rồi gặp lại nơi đây
Em vội vã bước đi hướng khác
Cuộc tình tan theo gió mây bay.

Ta về như lá thu vàng úa
Nghe tiếng tàn phai vọng cuối mùa
Ai gọi ngoài kia, chiều phố vắng
Dừng chân nhìn lại ngọn gió lùa.

Chỉ còn lại đất trời câm nín
Một mình ta ôm chọn chia ly
Phù suy, phù thịnh, tình nhân thế
Đổi thay, vô thường, mấy ai ghi

Lịch sử có thêm trang cải tạo
Xin hãy viết thêm một chữ tù
Tám năm chết dấp nơi rừng rú
Thân phận còn đau nhói hận thù.

Ta về giữa phố người xa lạ
Nghe hồn nặng trĩu nỗi xót xa
Tám năm biệt xứ, ngày trở lại
Tàn tạ kiếp người trận phong ba.

Ta về, Mẹ mừng rơi nước mắt
Em thì ngơ ngác nhận không ra.
Đêm nay bếp ấm khơi thêm lửa
Chó ánh hồng lên sáng cả nhà.


AET. Lê Tuấn
(Sau 8 năm tù trở về năm 1983)


Đi Tù Biệt Xứ

Một lần định mệnh, xô về vô định
Chuyến xe đi, chở chật cứng tù binh
Ra bến cảng, đoàn tàu chờ đợi sẵn
Nhốt hết xuống hầm, đầy đọa nhục hình.

Nêm chật cứng người lính vừa buông súng
Tăm tối mịt mù, chẳng rõ mặt người
Ta gọi nơi đây cõi đời thất lạc
Hồn ai đó, nấc nghẹn tiếng không lời.

Tàu rẽ sóng ra khơi trời hừng sáng
Qua khe hở ghi nhớ phút giây này
Lênh đênh con tàu trên biển lớn
Cuộn cuộn sóng gào, nôn mửa cơn say.

Ta sống chết với điêu tàn đất nước
Nhắm mắt mù nhìn khoảng trống tối đen
Một lần gục ngã, gồng mình đứng dậy
Không bao giờ cúi mặt sống đê hèn.

Gót chân ta đạp sao ngàn viễn xứ
Bước chân đi rừng núi phải cúi đầu
Hòn đá cuội mấy ngàn năm vẫn thế
Hồn ta đau vì sông núi đổi màu.

Thân xác này đã quen trời sương gió
Mặc những đốt xương va đụng nhói đau
Ngày mai chỉ là con đường vô vọng
Ta đã hóa thành loài khỉ rừng sâu.

Nhìn hun hút trong điêu tàn lịch sử
Dòng sông Hồng máu lệ chảy xuyên ngang
Bến Ô Lâu đường đi vào Nghĩa Lộ
Hoàng Liên Sơn, trại giam khắp núi ngàn

Vĩnh biệt người trên đoạn trường uất hận
Tháng năm buồn vuốt mặt nuốt đau thương
Chốn hoang sơ loài người không nhìn thấy
Những con người vất vưởng sống tha hương.

Ta nuốt dòng lệ đắng, sao còn nghẹn
Lòng ta ơi! Ghi lại những đoạn trường
Thời đại mới, vỡ tung từng mảng lớn
Ta bước đi trong dấu tích hoang đường.

Đời sống vẫn mỉm cười theo số phận
Ta vẫn trôi theo dòng nước thượng nguồn
Vùng đất lạ nửa đời ta còn lại
Trên xứ người, chợt nhớ đến chuyện buồn.

AET. Lê Tuấn

“Chứng nhân của một giai đoạn tù tập trung cải tạo.
Năm 1975, sau ngày miền nam rơi vào tay cộng sản
Tôi đã bị lưu đầy đến vùng rừng núi Hoàng Liên Sơn,
và trải qua nhiều trại tù trên đất bắc”


Tình Yêu Như Chim Trời

Xin mời quý vị cùng tôi thả hồn vào vần thơ lục bát, để cảm nhận về tình yêu.
Thi nhân là người thích làm thơ và thích gom nhặt ngôn từ viết thành vần thơ, để vinh danh và làm thăng hoa tình yêu.
Trân trọng
Lê Tuấn


Tình Yêu Như Chim Trời

1
Tình yêu như cánh chim trời
Chơi vơi cánh mỏng diệu vời đường mây
Tay ôm vò rượu đêm say
Tình riêng trong cõi mộng này gần nhau
2
Tiếng đêm vỡ vụn nỗi sầu
Đêm khuya nức nở cơn đau khóc thầm
Lên non ngậm ngải tìm trầm
Xuống thôn hái đóa sen đầm hóa duyên
3
Trên cành tiếng hót chim uyên
Em nghiêng tay với, cười duyên một mình
Chợt nhìn dáng đứng rất xinh
Lòng anh như đã, sinh tình nở hoa
4
Trao nhau khăn lụa nhạt nhòa
Dùng dằng giữ lại khóc òa trên tay
Xót thương cho cõi mộng này
Mai sau xin nhớ đến ngày hội đêm
5
Gió lay hoa rụng bên thềm
Nhớ nhau giọt lệ, dài thêm nỗi buồn
Tình lên cơn sốt điên cuồng
Cũng xin nhớ lấy cội nguồn yêu thương.
6
Tay em thánh hóa thiên đường
Nụ hôn thơm đóa đào hương tuyệt vời
Một lần hoa nở trong đời
Dịu dàng hoa nở cho người tương tư.
7
Nơi nào là chốn chân như
Lời em mở cánh đại từ hiến dâng
Ngón chân em bước ngại ngần
Hỏi sao tiên bỏ xuống trần dạo chơi.
8
Lụa hồng khoác áo hương đời
Ngờ đâu tiền kiếp cõi người gặp nhau
Gió lay rụng trắng hoa cau
Lá trầu xanh thắm chuyển màu đỏ tươi.
9
Em là tiên nữ làm người
Anh là lãng tử giữa trời mê say
Tiếng đêm ấm áp vòng tay
Mưa đêm ướt sũng tuôn đầy lòng hoa.
10
Bình minh hừng sáng phương xa
Cổng làng văng vẳng tiếng gà sớm mai
Giọt sương đọng cánh hoa mai
Long lanh hạt ngọc hoa cài tóc mây.
11
Đường xuân mờ bóng sương bay
Ngả nghiêng gót nguyệt dáng gầy liễu buông
Vàng mai rơi rụng bên đường
Chơi xuân có kẻ còn buồn chớm thu.
12
Một mai nếu vụng đường tu
Tình riêng vẫn thế cho dù sắc không
Trời xanh gợn áng mây hồng
Con đò buông lái bến sông đợi chờ.
13
Gặp nhau đừng quá hững hờ
Để dòng lệ ướt vần thơ ngại ngùng
Tìm trong ngôn ngữ tình chung
Chữ duyên một bóng, chân dung bạn tình
14
Cõi lòng sao vẫn lặng thinh
Chuyện đời còn đó hành trình bước đi
Ngày xưa một mối tình si
Nhớ nhau chung gối ôm ghì cơn mê.
15
Em xưa còn giữ câu thề
Lối xưa quen bước đường về đêm xuân
Trăng rằm soi sáng bước chân
Lụa là phảng phất cho ngần dáng thơm.
16
Con chim tha cọng vàng rơm
Bay về tổ ấm mà đơm lưới tình
Em đi nhớ mãi hành trình
Em về thương lấy bóng mình đơn côi
17
Đôi chim uyên thoáng bay rồi
Tiếng kêu vang vọng vùng trời hừng đông
Nửa đêm đắp tấm chăn bông
Thoáng cơn gió lạnh ngoài đồng thổi qua.
18
Áo em khép mở đôi tà
Dáng em vui bước thướt tha nhẹ nhàng
Hoa xuân e ấp hai hàng
Mưa xuân lất phất ngút ngàn chân mây.
19
Ta buồn gửi gió phương tây
Tình riêng giữ lại đợi ngày ra hoa
Trời Nam giọt lệ nhạt nhòa
Đợi ngày hội lớn, thái hòa yêu thương.
20
Em về đỉnh núi mù sương
Chênh vênh gót nguyệt vấn vương dáng gầy
Nào ngờ gặp gỡ nơi đây
Nhớ nhau tay nắm thương hoài hương xưa
21
Ơn trời tình vẫn đẩy đưa
Người từ xa đến vẫn chưa thẹn lòng
Lương duyên, dệt mối tơ hồng
Chẻ đôi sợi nhớ chia dòng lệ rơi.
22
Mùa xuân ta mãi rong chơi
Nghe chim vui hót gọi đời tặng hoa
Mượn cành mai nở làm quà
Ghé thăm bạn cũ uống trà móc câu.
23
Cuối sông lại nhớ giang đầu
Con thuyền buông lái bên cầu đợi ai
Vui xuân rơi mất chiếc hài
Để cho Hoàng Tử, ướm hoài chân em.
24
Vén màn ta bước vào xem
Em nằm gối mộng không thèm điểm trang
Đèn khuya lửa hắt hiu vàng
Đôi chân ngọc duỗi, hai hàng động hoa.
25
Đời buồn theo bóng chiều tà
Bóng trăng tĩnh mịch hiên nhà nhớ thương
Bước đi trong những cung đường
Tình yêu trong cõi vô thường có nhau.

AET. Lê Tuấn
“Ngưới nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng,
thả hồn vào thơ, viết 100 câu lục bát cho tình yêu thăng hoa.”