Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

Buồn trông

Thêm một bài thơ mới viết, trong những ngày nằm nhà tránh bệnh dịch. Chúc ACE luôn bình an trong mọi ngày. Gửi đến ACE bài thơ (buồn trông)
Lê Tuấn
Buồn trông
Buồn trông phố vắng lạnh lùng
Bóng ma Vũ Hán não nùng họa lây
Trần gian ảo mộng nơi này
Ngoài kia phố chợ, trưng bày vắng tanh
Buồn trông gió chuyển mây xanh
Tiếng con chim hót đậu cành hoa xuân
Gặp nhau sao bỗng ngại ngần
Chia vùng phong tỏa dưới chân một vành.
Bên khung cửa sổ buông mành
Buồn trông xóm vắng, nắng hanh chiều vàng
Lòng đau thương xót bàng hoàng
Trong cơn dịch bệnh hỗn mang phận người.
Buồn nghe nhân thế kêu trời
Cầu mong phép lạ đổi dời tai ương
Ngàn hoa khoe sắc bên đường
Ngày mai tươi sáng phố phường đông vui.
Lê Tuấn
“vần thơ lục bát khi nằm nhà trách dịch bệnh, với niềm hy vọng ngày mai bệnh dịch sẽ tan biến mất. Cho phố phường đông vui.’

Tôi mơ là họa sĩ

Những vần thơ nằm nhà tránh dịch bệnh Virus Vũ Hán lây lan. Chia sẻ cùng ACE bài thơ mới viết hôm nay.. Chúc mọi người bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn
Tôi mơ là họa sĩ
Tôi muốn có, cây bút thần để vẽ
Bầu trời đêm, tôi vẽ một vầng trăng
Rồi vẽ thêm ngàn vì sao lấp lánh
Những cánh chim vỗ cánh sẽ bay về.
Tôi vẽ thêm khung cửa sổ đèn sáng
Trong căn phòng lạnh lẽo bóng cô đơn
Tôi vẽ cái gường, nệm êm chăn ấm
Vẽ thêm một thiếu nữ đẹp mê hồn.
Tôi vẽ vào không gian sự yên tĩnh
Sự hiền hòa như nơi chốn thần tiên
Ở nơi ấy ta yêu nhau mãi mãi
Không cơ đơn, không lo lắng muộn phiền.
Tôi muốn có một cục gôm thần thánh
Tẩy xóa đi những nét vẽ u sầu
Tẩy xóa đi những đau buồn nhân thế
Cho bình an trở lại bước khởi đầu.
Tôi vẽ thêm ánh cầu vồng rực rỡ
Mà tay em chạm đến những ước mơ
Mơ về thời con gái ngày xưa ấy
Tuổi thần tiên trong sáng đẹp như thơ.
Tôi còn vẽ những gì em mơ ước
Mở vòng tay ôm một bó hoa xinh
Nhắm mắt lại tặng em điều huyền bí.
Nụ hôn đầu thơm nhẹ đóa nguyên trinh.
Lê Tuấn
“Tôi mơ làm hoa sĩ, vẽ lại những giấc mơ
Thật đơn giản và bình thường đó mới là sự sống thật”
Đính kèm bức tranh do tôi tự vẽ. Hội họa cũng là niềm đam mê của tôi.

Đêm vắng

Shelter at home. Nằm nhà tránh dịch bệnh Virus Vũ Hán lây lan. Mỗi ngày tôi viết một bài thơ. Chúc ACE face book bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn
Đêm Vắng
Đêm thanh vắng, ánh trăng thưa
Sương đêm đọng lại giọt mưa cuối mùa
Hạt rơi thêm lạnh hững hờ
Cơn đau thân phận, bóng mờ phù vân.
Hỏi sao em bước xuống trần
Cho mây bỏ núi, bỏ thần xuống chơi
Dù mai tiên có về trời
Nhớ thương tình cũ khóc người trong thơ.
Thương em liễu rũ đào tơ
Tình xưa xin giữ bây giờ sương bay
Ngày sau nhớ cội hoa này
Về thăm người cũ đợi ngày cầu hôn.
Lê Tuấn
“người nghê sĩ lang thang hoài trong thơ”

Những vần thơ viết cho tháng Tư Đen

Mộ bia xưa
Tường thành cũ mộ bia xưa
Hồn đau lệ ướt, còn chưa phai mờ
Chiều buông sương trắng hững hờ
Tháng tư nấc nghẹn bàn thờ khói hương.
Đợi nhau trên những đoạn trường
Ly hương hội ngộ, đọc chương sử hùng
Tìm trang lệ ướt não nùng
Người xưa anh dũng đứng chung bóng cờ.
Nền vàng sọc đỏ ước mơ
Cờ bay rợp bóng, tự do xứ người
Ngậm ngùi nhang khói giữa trời
Khóc thương vận nước đổi dời buồn đau.
Người về tóc trắng cúi đầu
Chắp tay vái lạy nguyện cầu thánh linh
Một thời gió bụi chiến chinh
Hồn thiêng sông núi hiển linh đất trời.
AET. Lê Tuấn
“ nỗi buồn tháng tư”
Khóc tháng 4 đen
Buồn lắm tháng Tư, khóc từ đâu
Giữa trời đất lạ gợi thêm sầu
Tiếc thương chiến sĩ hờn vong quốc
Giải khăn sô trắng quấn ngang đầu.
Đau lắm tháng Tư phủ màu tang
Hàng triệu người đi bỏ xóm làng
Con đường quốc lộ thây người chết
Xác chồng lên nhau thịt nát tan.
Còn đó tháng Tư, lửa hờn căm
Đốt lên hàng triệu nén nhang buồn
Khói hương phong tỏa ngày Quốc Hận.
Cho dòng lệ khóc, gió mưa tuôn.
Khóc thương vận nước vẫn nổi trôi
Tháng Tư ngày đó bỗng bồi hồi
Lá cờ cuốn lại Tự Do mất
Uất nghẹn trào dâng nước mắt rơi.
AET. Lê Tuấn
Tháng 4 về rất muộn.
Em có biết tháng Tư về rất muộn
Tiếng bom rơi đạn xé gió đi tìm
Và có tiếng đoàn người đi rất vội
Trốn quân thù loài giặc Đỏ không tim.
Tháng Tư về ghé thăm vùng hoả tuyến
Chợt giật mình nhìn lại bóng thời gian
Đoàn Hùng Binh đứng chờ trong hoài niệm
Tro bụi thời gian vẫn cháy đỏ chưa tan.
Đêm đen tối tháng Tư ngày Quốc Hận
Cuối đường chiều còn lạc bước nơi đâu
Trên đất khách lòng bồi hồi tưởng nhớ
Tháng Tư buồn nỗi nhớ gợi thêm sầu.
AET. Lê Tuấn

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2020

Tỳ Bà Hành. Đâi thi hào Bạch Cư Dị

Nhân lúc thực hiện Video Mạn Đàm Tỳ Bà Hành, tôi đọc qua tác phẩm Tỳ Bà Hành và Tiểu sử Bạch Cư Dị. Quả thật đại thi hào Bạch Cư dị là một thiên tài, mà thời bấy giờ gọi ông là (Thi Tiên) ông cùng đứng tên trong Tam Đại Thi Hào của Trung Hoa, gồm có: Lý Bạch - Đỗ Phủ và Bạch Cư Dị. 
Bản dịch hay nhất của Phan Huy Thực đã ghi dấu nền văn học và ngôn ngư Việt thật phong phú.

Bốn câu mở đầu đó là: 

Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách 
Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu 
Người xuống ngựa khách dừng chèo 
Chén quỳnh mong cạn nhớ chiều trúc ti.


Phan Huy Thực.


Một chút phân tich về chữ nghĩa
***“Mở đầu chúng ta thấy Bạch Cư Dị trong nguyên bản ông đã viết: Tầm Dương giang đầu dạ tống khách. Nghe không buồn, không vắng vẻ, không mông lung bằng Dịch giả Phan Huy Thực viết (Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách. chữ dạ có nghĩa là đêm không gợi ý bằng chữ Canh Khuya. Tài năng của dịch giả Phan Huy Thực cộng với tinh thần của tiếng Việt nghe vẫn hay hơn.***Đọc câu thơ thứ hai theo nguyên bản: (Phong diệp địch hoa thu sắt sắt ) Phan Huy Thực dịch (Quạnh hơi thu lau lách đìu hiu) thì câu thơ dịch của họ Phan, làm rung động lòng người, nhờ những chữ lau lách đìu hiu, cả chữ quạnh, chữ hơi nữa, chúng ta thấy chữ lau lách buồn hơn chữ địch hoahơi thu, đìu hiu gợi cảm hơn là thu sắt sắtTinh thần của chữ Việt tuyệt vời ở chỗ đó.



Tôi cũng thử dịch 8 câu đầu trong bài Tỳ Bà Hành, tôi dịch theo ngôn ngữ của thời hiện tại (thử xem có OK không?)
 
Bản Dịch Lê Tuấn. Văn Thơ Lạc Việt
Tầm Dương, bến sông khuya đưa khách
Phong lau buồn hiu hắt gió thu
Người xuống ngựa, khách dừng tay
Chén quỳnh uống cạn, nhớ ngày biệt ly.

Say chút tình, ngậm ngùi xa vắng
Nước mênh mông soi bónh hình riêng
Tiếng tỳ bà réo rắc ngân
Chủ nhân dừng lại, khách ngần ngại đi.

“Trong lúc thực hiện mạn đàm về cổ thư, tôi thử dịch bài Tỳ Bà Hành của đại thi hào Bạch Cư Dị, theo ngôn từ của thời hiện tại”



Tóc Trắng
Bảy mươi chưa phải tuổi già
Lo buồn thế sự tóc đà bạc phơ
Bên sông cò trắng nhởn nhơ
Buồn nào vương vấn, lông tơ trắng đầu.

Tế Luân
"Cảm hứng theo những vần thơ cổ xưa"

Tôi và hư vô

Tôi không ngồi thiền, tôi chỉ ngồi im lặng nhìn vào khoảng trống vắng của hư vô, và tôi cảm nhận được lẽ vô thường của tạo hóa. Từ ý tưởng này tôi đã viết vần thơ (7 chữ) để ghi nhận một thoáng suy tư. Ta suy tư là ta đang hiện hữu. Xin mời quý vị yêu thích văn thơ đọc cho vui.

Tôi và hư vô
Phù vân không nhắc tên lê tuấn
Tạo hóa cũng quên mất tế luân
Văn thơ lưu lại đôi ba khúc
Góp tiếng cho đời thêm ý xuân.

Thiên hạ ngâm nga vần lục bát
Tình yêu như cánh chim trời bay
Cõi bờ riêng em đầy lưu luyến
Mỗi độ xuân về nhớ tình say.

AET. Lê Tuấn

"ghi chú: tế luân nói lái là tuấn lê, tuấn lê hay lê tuấn cũng là một tên gọi, rồi cũng thành hư vô, may ra chỉ còn một chút văn thơ lưu lại cho thế nhân. Trong bài thơ tôi có nhắc đến hai bài trường thi lục bát, mà tôi đã viết, đó là "Tình yêu như chim trời" và "Cõi bờ riêng em".


VÔ THƯỜNG
(Kính họa bài Tôi Và Hư Vô của thầy Lê Tuấn)

Vô thường đùa cả trang anh tuấn 
Dẫu với văn tài với tuyệt luân
Lưu dấu thi thơ làm vật chứng
Nghìn sau sẽ nhớ đến tiền nhân

Thơ xuất miên miên nâng tửu bát
Tình nồng bảng lảng tựa mây bay
Hồn Xuân em gửi trong câu hát
Men rượu mềm môi nhuộm đắm say

Phương Hoa - Feb 16th 2020


Mộng Thực 

Hiện hữu trần gian thi sĩ Tuấn 
Thơ vời gió Nguyệt thả vòng luân 
Hồn du khỏa bút tìm muôn cảnh 
Bến mộng tràn bờ gởi cõi nhân 

Lạc lõng mù sương hoà tửu bát 
Ly sầu uống cạn ngóng mây bay 
Niềm riêng thổn thức dâng tròn lẽ 
Để lại cho đời khói ảo say 

    Minh Thuý 
  Tháng 2/17/2020



TSQ Bắc Cali Vui Xuân Canh Tý 2020

Những hình ảnh ghi nhận trong ngày ngày họp mặt vui xuân. Hội CTSQ/Bắc/Cali tân niên, tổ chức tại thành phố San Jose ngày 16 tháng 2 năm 2020.







































Photography by AET. Tế Luân