Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2019

Video Lễ phủ cờ và tang lễ CTSQ Võ Văn Thân



Thành Kính Phân Ưu
Cựu TSQ Trung Tá VÕ VĂN THÂN
Sinh ngày 2 tháng 4 năm 1932
Mất ngày 24 tháng 11 năm 2019. Tại San Jose
Xin cầu cho hương linh CTSQ Võ Văn Thân
sớm yên nghỉ trên cõi Niết Bàn
Gia đình CTSQ Lê Tuấn
Xin Thành Kính Phân Ưu cùng tang quyến.



Hồn đá còn vương

Xin chia sẻ cùng quý Chiến Hữu. Một bài thơ với tựa đề (Hồn Đá Vẫn Còn Vương).
Trân trọng
AET. Lê Tuấn

Hồn đá còn vương

Nghe tin gió đã lên thành bão
Trời đất quay cuồng biến hóa mau
Mặt đất ầm lên ngọn gió hú
Tiếng người than khóc rợn đêm thâu.


Ván cờ thua cuộc tự do mất
Chiến sĩ dừng tay, cuộc thắng thua
Nhớ người lính chiến mài gươm sắc
Hồn đá còn vương gió đổi mùa.


Định mệnh đuổi lùa theo vận nước
Nào danh với phận có là chi
Cảm thương người lính bên chiến bại
Chịu cảnh đọa đầy vẫn khắc ghi.


Lịch sử đời đời luôn thay đổi
Lên voi xuống chó cuộc bể dâu
Cõi tạm trăm năm tri thiên mệnh
Được mất bại thành thoáng qua mau.


Hôm nay ta say cùng bạn hữu
Nghiêng bầu hỏi bạn có lông bông
Ta rót về phương trời gió loạn
Cho đời sót chút phận hư không.


Đời có còn thương người năm trước
Ánh hào quang lạc mất nơi nào
Chiến tranh thuở ấy thời binh loạn
Ta vẫn còn đây, mãi tự hào.


AET. Lê Tuấn



Chỉ còn anh và em

Ngồi buồn, nhìn trời đất mưa rơi lất phất, chợt nhớ lại chuyện xưa, bây giờ con cái đã lớn khôn, quya đi quẩn lại chỉ còn hai vợ chồng già bên nhau, tôi ngẫu hứng viết bài thơ (Chỉ còn anh và em). Xin chia sẻ cùng quý vị văn thi hữu đọc cho vui.
trân trọng
Lê Tuấn

image.png

Chỉ còn anh và em

Đời đã yên những mùa bão tố
Tuổi đã già yên nghỉ thong dong
Nghe trời đất hát đời vang vọng
Ngỡ như tiếng sóng vỗ trong lòng.

Đường nào đo chiều dài nỗi nhớ
Hàng cây nào che kín yêu thương
Vui từng gang tấc trong kỷ niệm
Để những tàn phai còn vấn vương.

Chỉ còn anh và em ở lại
Cùng tình yêu phủ kín đời nhau
Nhớ thương trời đất còn chan chứa
Vét cạn đời nhau những cơn đau.

Hai đầu nỗi nhớ trong đêm vắng
Lặng lẽ nằm nghe những cơn mê
Mơ màng một cõi hồn xiêu lạc
Đêm xuân, quên mất lối đi về.

Nhớ xưa thế sự gây ly tán
Nước loạn, cuồng điên chủ thuyết gì
Ngọn bắc phong tràn về nhiễu loạn
Người gọi người bỏ nước ra đi.

Anh cùng em chúng mình trôi nổi
Vui đồng hành đến xứ tự do
Nổi trôi, sóng gió đời tuôn chảy
Ơn trời cuộc sống cũng ấm no.

Chỉ cho con chỗ xưa khổ lụy
Đời trưởng thành từ những thương đau
Vấp ngã đừng chờ ai níu kéo
Tự đứng lên, vững bước đi mau.

Đời yên, sóng lặng đêm thiu ngủ
Giường cũ, nằm nghe những tàn phai
Chợt nhìn sợi tóc già rơi rụng
Mà nghĩ thương về bóng tương lai.

Bật khóc tạ ơn đời hiến tặng
Phận người may mắn đã đi qua
Tha phương xứ lạ con thành đạt
Năm tháng còn đi bước thật xa.

Đun nước pha trà ngồi độc ẩm
Xem tình nhân thế bóng phù vân
Viết bài thơ, ngâm câu đắc ý
Chỉ còn anh và em chí thân.

Lê Tuấn
(Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng)

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Ta gửi nỗi buồn


Ta gửi nỗi buồn

Ta gửi nỗi buồn theo trí nhớ
Ngày xưa áo trận gió tang bồng
Hùng binh tiến bước theo quân sử
Đoàn tụ bên trời, gọi nhớ mong.

Ta gửi mỗi ngày sợi tóc rơi
Quê hương lỗi hẹn đã xa vời
Tháng tư, lệ đắng như còn nghẹn
Non nước còn đau, khóc giữa trời.

Ta gửi nơi em cuộc tình xưa
Nhiều đêm thức trắng nhớ chưa vừa
Thương lắm ngày đi buồn ly biệt
Tội tình rơi lệ, khóc tiễn đưa.

Ta đợi thời gian ngày trở lại
Nối những ân tình đã chia tay
Nghe dòng máu nóng còn tuôn chảy
Khép lại khung trời thoáng mây bay.

Ta đợi em về vui chốn cũ
Giữ lấy ân tình chớ lãng quên
Cũng vẫn là em ngày xưa ấy
Dịu dàng thơ mộng, dáng thân quen.

Ta chợt nghe hồn đang thổn thức
Lòng buồn gợi nhớ những cơn đau
Bè bạn những ai còn ai mất
Cuộc đời bao trống vắng qua mau.

Ta gửi thơ buồn theo xuống mộ
Đâu còn gì nữa phận trăm năm
Khóc người, ta khóc đời cõi tạm
Tóc bạc, đường chiều gió lạnh căm.
  
Ta tiếc đời người sao hữu hạn
Trần gian biến hóa cõi vô thường
Ta nhặt đời mình trong phế liệu
Đem về xem lại những đoạn trường.

Tìm đời đánh mất trong hờn tủi
Lục lại thời gian của một thời
Chinh nhân tỏa sáng trong hoài niệm
Như còn luyến tiếc cuộc rong chơi

Ta gửi thơ vào niềm thương nhớ
Một thoáng trần gian vội lướt qua
Nghe nỗi niềm đau, hồn thổn thức
Thơ không trải hết được lòng ta.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng”










Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

Lễ Tạ Ơn

Happy Thanksgiving
Kính chúc toàn thể quý vị ngày lễ Tạ Ơn "Thanksgivings". Tràn đầy tình thương yêu, đầm ấm bên mái ấm gia đình. Chúc quý vị bình an và thật nhiều niềm vui. Xin gửi đến quý vị bài thơ (Lê Tạ Ơn)
Trân Trọng
Lê Tuấn

image.png

Lễ Tạ Ơn

Xin tạ ơn những sắc màu cuộc sống
Cho nhân quần hiện hữu ở quanh đây
Để mọi người hưởng phúc thiện hôm nay
Ơn Thượng Đế, ban bình an nhân loại.

Xin cảm tạ Đất Trời nơi ta sống
Nước Mỹ chân tình rộng lượng bao dung
Lòng nhân ái, cưu mang người tỵ nạn
Yêu tự do, sức sống đã nở hoa.

Xin cảm tạ người bạn đời chung thủy
Bao thăng trầm năm tháng vẫn bên nhau
Đã cùng nhau vun xới những sắc màu
Cùng hòa nhịp tiếng tơ lòng thổn thức.

Duyên chồng vợ, khắc ghi tình thắm thiết
Tạ ơn em, tính nhân ái dịu hiền
Mãi bên nhau, một đời chung thủy
Mái ấm gia đình, hạnh phúc triền miên.

Xin tạ ơn những nàng thơ chợt đến
Để cùng ta thao thức suốt đêm thâu
Cho yêu thương sức sống thật nhiệm mầu
Cõi trăm năm, bên người tình tri  kỷ.

Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"










Thứ Tư, 20 tháng 11, 2019

Ta về nghe nặng cơn đau

Tìm lại những vần thơ đã viết. Tôi xin chia sẻ cùng quý vị Văn Thi Hữu. Bài thơ (Ta về nghe nặng cơn đau) sở dĩ tôi lấy tựa đề hơi dài vì không muốn bị lầm lẫn với bài thơ (Ta Về) của nhà thơ Tô Thúy Yên. Ông cũng là người anh và người bạn tù chung một đội với tôi tại miền bắc VN. Năm 1983 sau 8 năm tù trở về nhà, tôi đã bị mất phương hướng khi đi giữa phố Sài Gòn, thành phố chở nên cũ kỹ như đang lên cơn sốt vì căn bệnh thế kỷ.  Trong thời gian này, đi đâu cũng nghe người ta bàn đến chuyện vượt biên, chính tôi cũng tìm đường vượt biên, nhưng không thoát, rồi bị bắt lại, đi tù thêm lần nữa, đây cũng là nỗi đau của một kiếp người, sống dưới chế độ bạo tàn cộng sản.
Trân trọng
Lê Tuấn
"người thơ xếp chữ, hay người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"

image.png
(tấm hình cũ, người lính Thiếu Sinh Quân Lê Tuấn) 


         Ta về nghe nặng cơn đau

Ta về ngơ ngác trên đường phố
Đổi thay nhiều, mất dấu hôm nay
Phố thân quen bỗng thành xa lạ
Tám năm tù, cát bụi gió bay.

Ta về như dạng người thiên cổ
Từ rừng hoang, gặp lại cõi người
Hỏi sao không ngẩn ngơ mất hướng
Nghe tàn phai, nấc nghẹn tiếng đời.

Ta bật khóc nhìn đời thay đổi
Bước chân buồn, một bóng đơn côi
Tám năm rừng rú, tù biệt xứ
Tâm thức còn buồn chốn xa xôi.

Ta cúi mặt cõi lòng câm nín
Đời quanh đây nghe nặng lòng đau
Tám năm Sài Gòn như cơn sốt
Tìm tự do, thiên hạ rủ nhau.

Cuối phố lá me bay nỗi nhớ
Tám năm rồi gặp lại nơi đây
Em vội vã bước đi hướng khác
Cuộc tình tan theo gió mây bay.

Ta về như lá thu vàng úa
Nghe tiếng tàn phai vọng cuối mùa
Ai gọi ngoài kia, chiều phố vắng
Dừng chân nhìn lại ngọn gió lùa.

Chỉ còn lại đất trời câm nín
Một mình ta ôm chọn chia ly
Phù suy, phù thịnh, tình nhân thế
Đổi thay, vô thường,  mấy ai ghi.


Lịch sử có thêm trang cải tạo
Xin hãy viết thêm một chữ tù
Tám năm chết dấp nơi rừng rú
Thân phận còn đau nhói hận thù.

Ta về giữa phố người xa lạ
Nghe hồn nặng trĩu nỗi xót xa
Tám năm biệt xứ, ngày trở lại
Tàn tạ kiếp người trận phong ba.

Ta về, Mẹ mừng rơi nước mắt
Em thì ngơ ngác nhận không ra.
Đêm nay bếp ấm khơi thêm lửa
Chó ánh hồng lên sáng cả nhà.

Lê Tuấn
(Sau 8 năm tù trở về năm 1983)

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

Còn Nghe Tiếng Nấc

Tôi viết bài thơ này để họa lại bài thơ của (tam vị) nữ sĩ VTLV, 3 vị nữ sĩ đã họa lại bài thơ (Tôi bỏ thơ vào...).
Do đó tôi ngẫu hứng viết bài (Còn nghe tiếng nấc) "không chút men nào vẫn thấy say". Xin chia sẻ cùng quý vị Văn Thi Hữu VTLV. Và cũng mong quý vị họa lại bài thơ này cho vui.
Trân trọng
Lê Tuấn

image.png

Còn nghe tiếng nấc

Không chút men nào vẫn thấy say
Môi tình đỏ thắm má hây hây
Hương đồng gió nội bay thơm ngát
Ý nhạc thay lời, vẫn ngất ngây.

Nơi chốn hồn hoang nhớ bóng đêm
Tình ai ảo tưởng, bóng bên thềm
Lung linh ngọn nến mờ nhân ảnh
Có xót thương người, nhớ bóng em.

Gối mộng đừng quên nhớ đến nhau
Chiều buông bóng xế, lạnh cơn đau
Còn nghe tiếng nấc buồn trăn trở
Hãy gọi tên người, dẫu ở đâu.

Lê Tuấn
(Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng)



Ru Em
Ru tình đi nhé, em ơi !
Vào trong gối mộng, rót lời tình thơ
Ru em ngôn ngữ dại khờ
Ru đời trăm mối, chia bờ nhớ thương.

Ru tình còn mãi vấn vương
Ngày sau trong cõi vô thường nhớ nhau
Tiếng đời vỗ nhịp qua mau
Nghe hồn nức nở, khóc đau phận người.

Ru em ngôn ngữ không lời
Nhớ thương che dấu, đôi môi nghẹn ngào
Ru tình mấy độ hư hao
Tiếng lòng nức nở, xôn xao đợi chờ.

Lê Tuấn
"Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng"



TRĂNG KHÓC SẦU RƠI

(Kính hoạ bài Còn Nghe Tiếng Nấc của thầy Lê Tuấn)


Men tình hay rượu thấm hồn say?
Nhớ lúc nhìn ai má ửng hây
Nguyệt thẹn khó bì khuôn diễm lệ
Hoa nhường khôn sánh nét thơ ngây


Tương tư nhắp chén lúc tàn đêm
Trăng khóc sầu rơi bóng trải thềm 
Ngun ngút niềm yêu trao chốn ấy
Dạt dào nhung nhớ gửi về em 


Gió ngàn vi vút ghẹo trêu nhau
Mặc kệ hồn ai lặng nhói đau
Miệng đắng chung vơi buồn cứ đến
Lòng cay ly cạn bóng hình đâu...


Phương Hoa - Nov 14th 2019



MƠ VỀ THUỞ ẤY

(Kính họa bài Ru Em của thầy Lê Tuấn)


Mơ về ngày ấy người ơi 
Tình đầu e ấp tuôn lời gấm thơ
Mơ sao ánh mắt si khờ
Nét nhìn đăm đắm ngập bờ yêu thương 


Mơ ngày dạ trải tơ vương 
Ước mong góp mộng bình thường cùng nhau 
Mơ hồi rẽ bước đi mau
Gió xao kiếp gió người đau lòng người 


Mơ ai trăng cũng nghẹn lời 
Sóng tình còn giữ làn môi ngọt ngào 
Mơ cuồng vóc ngọc tiêu hao
Lá thu vàng vọt lao xao lượn chờ...


Phương Hoa - Nov 14th 2019