Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

Mùa Thu Hoài Niệm TrongTình Ca và Thơ Văn.

Cứ mỗi độ thu về tâm hồn tôi như lắng đọng lại, chợt nhìn một khóm lá trên cây bắt đầu chuyển màu, lác đác vài chiếc lá vàng bắt đầu nhẹ bay, trong một buổi chiều thật bình yên, khi ngọn gió thu hơi lành lạnh thổi về, tôi cảm nhận lòng mình như đang chùng lắng xuống và dòng chảy của suy niệm lại tìm về, và tôi bắt đầu viết cho mùa thu.

Riêng mùa thu năm nay tôi đã gom lại một số những bài thơ của những mùa thu trước rồi viết thành một bài văn để nói lên những hoài niệm của mùa thu trong tình ca và thơ văn.
Tôi cũng đang có một ý định thực hiện bài viết này thành một Video clips đọc chuyện thơ như tôi đã thực hiện một loạt Video clips (Tình Yêu Trong Thi Ca) đã được upload trên YouTube.

Qua đường link youtube
https://www.youtube.com/watch?v=w9pTUauW8m8&list=PLSJ27mhuBHVOPCMuCvlqWwU7J61Qt6vlS.

Xin gửi đến quý vị nào yêu thích văn thơ, bỏ ít thời gian đọc qua cho vui.
Kính chúc quý vị tràn đầy niềm vui.
AET. Lê Tuấn

Mùa Thu Hoài Niệm 
TrongTình Ca và Thơ Văn.

AET. Lê Tuấn

 












Dường như chúng ta đều có một ý tưởng đồng nhất về mùa thu, bởi vì mùa thu là mùa đẹp nhất trong năm.
Mùa thu luôn luôn mang theo một nét đẹp quyến rũ thật trữ tình và thật lãng mạn. Hình như mùa thu còn mang theo một nét buồn và một chút huyền thoại của một chuyện tình liêu trai.

Có lẽ sức quyến rũ của mùa thu là ở chỗ, đã pha trộn một cách tài tình giữa vui và buồn, giữa tàn úa và xanh tươi. Chính sự pha trộn này đã làm cho tâm hồn người nghệ sĩ trở nên phóng khoáng hơn, không bị gò bó trong một khuôn mẫu nào đó của nghệ thuật, sự phóng khoáng này đã làm tăng thêm một sức mạnh tiềm ẩn bên trong tâm hồn, cho người nghệ sĩ mạnh dạn bước ra khỏi khuôn mẫu gò bó của đời sống thực tại, để từ đó người nghệ sĩ sẽ cống hiến cho cuộc đời nhiều tác phẩm tuyệt vời nhất.

Cái đẹp của mùa thu còn được khoác thêm cánh áo mới của thời tiết, như một cơn gió lành lạnh thổi lướt qua vừa đủ để cho ta khoác thêm chiếc áo choàng. Hay một làn sương màu trắng đục mờ ảo đang là đà bay trên ngọn cỏ ngọn cây. Hay cảnh đẹp của sự đổi màu thay lá, mùa thu với sắc đỏ sắc vàng, chen lẫn những mảng màu nâu hay tím đó cũng là nét đẹp rất tự nhiên của mùa thu quyến rũ.

Trong văn hoá phương Tây người ta thường nhân cách hoá mùa thu như là một người đàn bà thật đẹp và khoẻ mạnh tràn đầy sức sống và rất đoan trang, thùy mị, được trang điểm bằng các loại hoa qủa và ngũ cốc đã chin đỏ. Phần lớn các nền văn hoá cổ đại đều ca tụng về các lễ hội thu hoạch mùa màng vào mùa thu.

Do đó mùa thu trở thành nhiều đề tài trong văn học và nghệ thuật.

Mỗi khi mùa thu trở vế, tôi lại viết nhiều bài thơ để ca tụng nét đẹp của đất trời của thiên nhiên và cũng để ca tụng nét đẹp tâm hồn cao thượng của những nghệ sĩ đã cống hiến cho đời sống những tác phẩm tuyệt vời.





 













Mùa thu
Thả lá rong chơi.


 
Thu về thả lá rong chơi
Thả mây trong nắng giữa trời cao xanh
Thả hồn vào trốn vô thanh
Lắng nghe tâm động chuyển cành hư vô.

Thu về nhánh lá vàng khô 
Chất đầy một chuyến ngựa thồ tiễn đưa
Tiếng chuông lục lạc lưa thưa
Thong dong vó ngựa đường xưa lối về.

Thu về thương lấy chiều quê
Em về ôm lấy hư mê một đời
Gió đưa lá vẫy tay mời
Mùa thu quyến rũ đất trời như thơ.

Trời thu bàng bạc sương mờ
Thiên thu trải rộng, đôi bờ cõi riêng.
Dấu xưa hồn đá nằm nghiêng
Lá hư không rụng cội tiền kiếp xưa.

 

Tôi buông thả lòng mình trong khoảng khắc tĩnh lặng để hồn nhẹ bay theo những chiếc lá
vàng úa mùa thu, một làn gió nhẹ lướt qua những chiếc lá cuốn bay theo tà áo trắng của một thiếu nữ đang bước đi trong công viên đầy lá thu rơi. Âm thanh xào xạc của lá rơi nhẹ vang lên theo bước chân người.
Tình cờ một tiếng chim hót rồi vỗ cánh bay đi làm vang vọng một chuỗi âm thanh không có ngôn từ để diễn tả.
Trong giây phút đó một ý tưởng chợt đến trong tôi và tôi đã viết bài thơ

 












Chiếc lá mùa thu

Chiều thu lá hát vô ngôn
Mà sao chạm đến cội nguồn ý thơ
Tiếng chim lạc lối bơ vơ
Giữa rừng thu lạnh sương mờ chân mây.

Phù vân loạn thế vơi đầy
Ta về rừng đón đất say điệu mừng
Càn khôn rộng đến vô chừng
Ta đem gom lại đủ l
òng bàn tay.

Chiều thu một chiếc lá bay
Phiêu bồng theo gió mê say người về
Tìm trong lá úa cơn mê
Tiếng thu mời gọi vỗ về tình riêng.

 

Tôi đã đem vào trong thơ, một tư tưởng của Thiền Định, một triết lý của Hư Không.
Nhưng hình như đó chính là sự thật, là một chân lý, một quy luật của đời sống.
Được ví như một tấm gương soi, khi ta soi mình trên mặt nước, hình bóng của chính ta sẽ thoáng hiện trên mặt nước hồ thu, vô tình một làn sóng nổi lên, mặt nước hồ giao động, hình bóng này chợt tan biến đi, trở vế với hư vô. Đó cũng là lý lẽ sự biến hoá vô thường của trời đất.

Đây cũng là một thoáng suy tư của riêng tôi, để từ đó tôi liên tưởng đến thời thế, đến vận nước nổi trôi, thắng thua trong một cuộc chiến mà người chiến sĩ không có quyền quyết định, chỉ biết buông rơi như một người (lỡ tay thua một bàn cờ). Bàn cờ ở đây chính là thời cuộc, nó như một định mệnh đã được an bài sẵn mà người chơi cờ chỉ còn biết chấp nhận.

Tôi gom hết ý tưởng này vào trong một bài thơ lục bát với chủ đề



 











Thu về lá cũng rụng rơi.

Lỡ tay thua một bàn cờ
Nhân gian bầy cuộc mập mờ nơi đây
Đời bao nhiêu vận rủi may
Lượng Trời ban xuống khi đầy khi vơi.

Chở bao nhiêu chuyến xe đời
Thu về lá cũng rụng rơi cuối đường
Tiếc chi trong cõi vô thường
Hư không thoáng hiện, đoạn trường đã qua.

Tiếng thinh không chợt vỡ òa
Lắng nghe tâm thức hiền hòa bao dung.
Trái tim hòa nhịp nhớ nhung
Đất Trời cũng hỏi han cùng cao xanh.

Lá còn yên nghỉ trên cành
Bước chân khởi niệm. Thiền hành tâm vô
Lung linh bóng hiện mặt hồ
Hồ Thu xanh biếc, sóng xô bóng mờ.

 
Thế rồi tôi lại chợt nghĩ. Chúng ta đâu chỉ biết ngồi đó mà than thân trách phận. 
Thượng đế có bỏ quên ai đâu mà lo.Từ một kẻ lỡ tay thua một bàn cờ, trải qua sự biến chuyển của thời cuộc,  lại trở thành một người phong lưu, tự tại, sống an nhàn trên vùng đất tự do, mà ngay cả người thắng cuộc vẫn còn đang mơ ước.

Vậy thì tại sao chúng ta không tận hưởng giây phút này để cho hương vị của đời sống thêm phần tươi mát và nên thơ.
Có đôi lúc chúng ta cũng nên hào phóng một chút, cho những giấc mơ thêm phần sống động, như một hiện thực, bởi vì đời sống cũng chỉ là vô thường.
Như thuyết Vô Vi của Lão Tử, như thuyết Hữu Vi của Khổng Tử, như Sắc Sắc, Không Không của Phật Học.
Biết đâu là cõi thật, hay chỉ là cõi mơ.




 













Chỉ là giấc mơ.

Em từ trong mơ bước ra
Cuộn trong tấm áo, lụa là đơn sơ
Hai bên mảnh vải khép hờ
Em làm ta phải thẫn thờ nhìn theo.

Khơi thêm ngọn lửa mừng reo
Bước vào cõi mộng, ta đèo bồng thêm
Bên em tình muốn gợi thèm
Gối chăn quấn quít, môi em dậy thì.

Cõi mơ, cõi thật đôi khi
Chỉ là một thoáng. Vô Vi đời người
Ta cùng em cả một đời
Khi mơ, khi tỉnh, chơi vơi tình dài.

 
Tôi suy tư là tôi đang hiện hữu, điều này có nghĩa rằng đây là cõi thật không phải cõi mơ, nhưng sao tôi cảm thấy nó mong manh dễ vỡ, dễ tan biến đi, như những chiếc lá trên cành mới ngày nào thật gần đây thôi, cành lá vẫn còn xanh tươi, mà bây giờ đã úa vàng, chỉ cần một cơn gió thoáng qua, những chiếc lá vàng sẽ rời bỏ cành để bay về cội rễ, trong một buổi chiều thu êm đềm.

Thân phận con người cũng như thế, sẽ tàn úa theo thời gian để rồi sẽ tan biến đi theo định luật Sinh Lảo Bện Tử, một định luật rất khắc nghiệt không có mộ phép màu nào có thể vượt qua.

Vậy thì tại sao chúng ta không quên cái quy luật này đi, để cứ mãi yêu đời và yêu người.
Chúng ta hãy tìm đến chân lý mạnh mẽ nhất của sự sống, đó chính là tình yêu.
Bởi vì tình yêu chính là sự nhiệm màu, là nơi che chở và cất giấu tâm hồn. 

Em đã cất giữ hồn tôi vào trong tóc rối, trong bờ môi gợi tình, em đã che giấu hồn tôi vào trong một đêm trăng chợt thức giấc để nhận ra rằng, chính tại nơi ấy, em đã cho ta phút mơ màng để rồi mai sau ta vẫn cất giữ mãi, một đêm vàng nhớ mong. 
Cảm nghĩ này đã làm cho tâm hồn tôi rung động và tôi đã viết bài thơ với chủ đề:












Em về ta viết bài thơ

Em vừa cất giữ hồn tôi
Giấu vào tóc rối bờ môi gợi tình
Phấn son trộn lẫn hương trinh
Đêm trăng thức giấc, tận tình cho nhau.

Gió khuya lay rụng hoa cau
Sen vừa hé nụ rịn mầu nhụy non
Cỏ vàng che dấu lối mòn
Suối reo nước chảy qua cồn cát xưa.

Cuộc tình bày trận mây mưa
Còn nghe thổn thức chưa vừa ý đêm
Niềm vui sao vẫn còn thèm
Như trong huyền thoại, ngậm mềm môi thơm.

Con chim tha cọng vàng rơm
Bay về tổ ấm mà đơm lưới tình
Thiên thu khép mở phù sinh
Nguồn cơn rơi rụng, đời mình hoang sơ.

Em về ta viết bài thơ
Thêm vào nẻo ý, cõi mơ nhẹ nhàng
Em cho ta phút mơ màng
Mai sau giữ lại, đêm vàng nhớ mong.


Tạ ơn em đã cho ta một đêm vàng nhớ mong, đã cất giữ hồn ta trong một nơi chốn thật bình yên,
Đã cho ta một cảm giác lâng lâng mơ màng, như một huyền thoại về cuộc tình liêu trai, mà khi tỉnh thức vẫn còn cảm nhận được vị ngọt ngào đang ngậm mềm môi thơm, và phảng phất đâu đây mùi son phấn chen lẫn vị hương trinh.

Tôi muốn tự mình đi tìm ở một nơi chốn nào đó, em đã cất giấu hồn tôi, để cho đến bây giờ tôi vẫn nghe hồn mình thổn thức.




 

 









Em giấu hồn tôi

Em giấu hồn tôi ở chốn nào
Mà sao tôi thấy cứ xôn xao
Êm êm bờ ngực mềm hơi ấm
Son phân còn thơm nụ hôn trao.

Em giấu hồn tôi ở nơi đâu
Còn nghe nhịp đập lúc giao cầu
Môi đêm thổn thức lời e thẹn
Ta bước cùng em vào vực sâu.

Ta bước vào nhau kể từ đâu
Nghe hồn thổn thức buổi ban đầu
Con tim vẫn có nhiều ngăn chứa
Xin giữ cho nhau phút nhiệm mầu.

 
Một buổi chiều mùa thu, khi ngọn gió lành lạnh thổi lướt qua, những chiếc lá vàng  nhẹ rơi,
tôi ngồi một mình trong công viên buồn, ngắm nhìn lá rơi với một tâm trí thật trống rỗng, từ bên kia bãi cỏ, tôi chợt nhận ra bóng dáng của một thiếu nữ trong tà áo dài thướt tha, cô gái lặng lẽ bước đi, mỗi bước chân cuốn theo vạt áo màu vàng nhạt và những chiêc lá nhè nhẹ bay theo.

Khiến tôi liên tưởng đến hình bóng của em, để từ đó một nỗi buồn xa xăm chợt hiện về như một huyền thoại trong câu chuyện cổ tích.

Và tôi đã viết bài thơ (Một thoáng buồn chiều thu) 





 







Một thoáng buồn Chiều Thu

Cỏ buồn lá cũng héo hon
Thu về bầy cuộc vuông tròn hoá thân
Em về mỏi bước tần ngần
Phấn son che dấu, bụi trần bơ vơ.

Ta về lạc bước trong thơ
Xa xăm nỗi nhớ còn chờ đợi nhau
Dấu chân lá cuốn theo sau
Chiều thu man mác niềm đau bóng tà.

Sớm mai em mở cổng ra
Thấy trong cổ tích như là chiêm bao
Ngoài sân hoa cỏ xôn xao
Lá thu lay động, vẫy chào nắng mai.

Ta về quên bóng hình hài
Cơn mê vỡ vụn đêm dài ngẩn ngơ
Phòng trong cữa vẫn khép hờ
Đèn khuya như đợi như chờ riêng ai.

Tôi mơ màng như đang bước vào khu vườn, ở một nơi chốn thần tiên nào đó trong câu chuyện cổ tích. Bỗng dưng cảm thấy lòng mình phân vân khi tình cờ gặp em, làm cho tâm hồn ta rối loạn trở nên ngọng ngịu.

Bởi vì lẽ vô thường của trời đất đã làm cho tuổi xuân tàn phai theo thời gian.
Thôi thì ta xin được mời em hay cùng ta ngồi trong bàn tiệc và cùng nhau uống cạn chén vô thường mà say.





 









Gặp em chiều muộn

Ngượng lòng ngôn ngữ đổ nghiêng
Gặp em chiều muộn cõi phiền lên cao
Đêm qua tỉnh giấc chiêm bao
Em từ sơ ngộ ra chào cố nhân.

Bỗng dưng lòng chợt phân vân
Đem ta vào cõi phong trần cho nhau
Tuổi xuân đi mãi về đâu
Cuộc tình cũng đủ nhuộm mầu tơ vương.

Cùng ta cạn chén vô thương
Ngồi trong bàn tiệc dặm trường mà say.

Sắc màu của mùa thu hòa trộn trong một không gian thật tuyệt vời của trời đất, trong một đêm trăng huyền ảo, ta lại được gần bên em, để cho ánh trăng thu soi bóng bên nhau, ta nhận ra em không son phấn với đường nét hư hao, nhưng bờ môi em vẫn chín đỏ một niềm khát khao và vòng tay em vẫn tỏa hương thơm để truyền hơi ấm thật nhẹ nhàng.

Em đã đem cho ta nhiều hưng phấn để những vần thơ thật lãng mạn được trải bày, cho ta viết lên tình khúc (sương mờ đêm thu)
















Sương mờ đêm Thu

Đêm Thu lỡ độ cung đường
Áo vương cát bụi, dặm trường bước đi
Tai nghe phiên khúc biệt ly
Lòng vương vấn mối tình xi thủa nào.

Trăng Thu soi bóng lối vào
Em không son phấn hư hao dáng gầy
Thu về lá ngủ trên tay
Rót bao nhiêu rượu cho đầy hư mê.

Ánh trăng đọng vũng đường quê
Bước chân cỏ rối, nẻo về bên em
Bóng em thoáng hiện sau rèm
Hương thơm gợi nhớ, cho thèm môi hôn.

Môi em chín đỏ hương son
Da thơm ngực ấm, thả hồn đi hoang
Vòng tay em thoáng dịu dàng
Miếng môi chan chứa, nhẹ nhàng như mơ.

Ta đem hưng phấn vào thơ
Viết lên tình khúc, sương mờ đêm Thu.

Sương mờ đêm thu là một kỷ niệm khó phai mờ của một thời chinh chiến đã qua, trên bước đưòng hành quân vào một chiều thu, cả đơn vị dừng chân nơi một làng quê thật thanh bình. Trong một đêm trăng huyền ảo, ánh trăng thu vừa đủ soi sáng trên con đường làng mà hai bên là những chiều bóng đổ của hàng cây và lũy tre, khoảng tối sáng này cũng đủ che dấu một bóng hình, chính tại nơi đây tôi đã tình cờ gặp em, gặp em giữa hương đồng gió nội, gặp em vào mùa lúa chin vàng mà hương thơm ngọt ngào của lúa chin, đang lan tỏa trong không gian cùng hòa trộn mùi hương thơm tóc rối và bờ môi gợi tình, mới vừa chin đỏ cho trái sầu rụng rơi.

Cảm giác này đã gợi lên một ý tưởng và tôi đã viết bài thơ (Mùa Thu trước)












Mùa Thu trước

Nghe tiếng thu về lá nhẹ rơi
Xào xạc chân ai gió gọi mời
Đường xưa trong nắng mùa Thu trước
Em đến thăm tôi với nụ cười.

Tôi nhớ chiều Thu nhớ tiếng cười
Nhớ môi em đỏ cả hồn tôi
Phấn son gợi nhớ thèm hơi ấm
Thương qúa đi thôi hồn chơi vơi.

Em đến bên tôi giữa cuộc đời
Đã làm rung động trái tim côi
Thu ơi ! xin nhắn người năm trước
Hãy đến thăm tôi, mùa lá rơi.


Mỗi khi mùa lá rơi tôi lại muốn viết thật nhiều, viết cho mùa thu,viết cho những chiếc lá vàng úa mới xa lìa cành để bay về cội rễ, viết cho thân phận con người, rồi cũng tàn úa theo thời gian.

Duy nhất có một điều mà tôi muốn viết để cất giữ mãi đó là tình yêu, chỉ có tình yêu mới đem cho ta một cảm giác tự nhiên để ngôn từ tuôn chảy đến tận cùng của thơ văn.
Bởi vì em chính là áng văn thơ mà không cần nghĩ suy, là dòng chảy của ngôn từ, là dòng suối êm đềm vẫn tưới mát trong tâm hồn ta.

Tôi chợt nhớ đến em vào một mùa thu đã xa lắm rồi, khi ấy em còn ngây thơ trong sáng như một thiên thần, trong tà áo trắng thướt tha của tuổi học trò, của một thời để nhớ để thương, đã trở thành những dấu ấn khó phai mờ, để lại trong tâm trí tôi một kỷ niệm, cho một lúc nào đó hình ảnh này bỗng dưng hiện về, tôi lại nghĩ về em, nghĩ về một mùa thu xa xưa khi tôi gặp em trong lứa tuổi thần tiên và tôi đã viết (Bài thơ không nghĩ suy)





 












Bài thơ không nghĩ suy

Chợt nhớ mùa thu tôi gặp em
Áo trắng em bay suối tóc mềm
Đôi môi hồng đỏ hương trinh nữ
Xao xuyến hồn tôi dáng dịu hiền.

Gió Thu đùa nhẹ tóc em bay
Tiên nữ nơi đâu đến chốn này
Nắng xuyên áo mỏng bờ da trắng
Nửa như che dấu nửa phơi bày.

Đường cong con gái tuổi dậy thì
Đã làm điêu đứng mối tình xi
Em là hoa mộng chiều Thu tím
Là áng văn thơ, không nghĩ suy.



 



 













Còn viết tiếp (chưa xong)

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

Cây bút 'can đảm' được giải Nobel 2015

Việt Nam rất cần có những nhà văn, nhà báo can đảm như nữ văn sĩ Alexievich. Giám hiên ngang đứng ra phê phán chính quyền Cộng Sản, hãy viết về sự thật của lịch sử, viết về cảm xúc của con người đang sống dưới chế độ cộng sản VN.
Alexievich là cây bút chính trị, phê phán chính phủ nước bà.
Tác phẩm của bà Alexievich viết về hậu quả của vụ Chernobyl (nhà máy nguyên tử của Nga bị nổ)

Bà đã viết:
"Tôi không chỉ ghi nhận lại các sự kiện khô khan của lịch sử. Tôi viết về lịch sử của cảm xúc con người. Những gì con người nghĩ, hiểu và nhớ về những sự kiện.

Cây bút 'can đảm' được giải Nobel 2015

Ủy ban trao giải nói những gì bà viết “thể hiện lòng can đảm và đau khổ của thời đại chúng ta”.

Giải thưởng trị giá khoảng 691 nghìn bảng Anh.

Alexievich là cây bút chính trị, phê phán chính phủ nước bà.

Một số tác phẩm của bà được dịch sang tiếng Anh như Voices From Chernobyl, lịch sử về thảm họa hạt nhân, và Boys In Zink, viết về cuộc chiến của Liên Xô tại Afghanistan.

Nhưng tại chính Belarus thì sách của bà, viết bằng tiếng Nga không được xuất bản.

Nhà văn, nhà báo người Belarus, Svetlana Alexievich, đã giành giải Nobel Văn học 2015.

Bà từng gọi Tổng thống Belarus, ông Alexander Lukashenko là "kẻ kiểm duyệt lạnh tanh", theo tờ Telegraph ở Anh.

Bà sinh năm 1948 tại thị trấn Ivano-Frankivsk của Ukraine, có bố người Belarus và mẹ người Ukraine.

Gia đình sang sống ở Belarus sau khi bố rời quân đội, và bà học báo chí tại Đại học Minsk từ 1967 đến 1972.

Bà từng phải sống lưu vong 10 năm từ năm 2000, ở Ý, Pháp, Đức, Thuỵ Điển và một số nơi khác trước khi quay trở về trú ngụ tại Minsk.


Sách đã dịch ra tiếng Đức của bà Svetlana Alexievich
Tác phẩm đầu tay của bà (The Unwomanly Face of the War), in năm 1985, dựa trên phỏng vấn với hàng trăm phụ nữ từng tham gia Thế chiến Hai.

Trong cuốn sách về cuộc chiến của Liên Xô ở Afghanistan, bà muốn "mô tả lại cuộc đấu súng giữa Đông và Tây, vừa tàn khốc, vừa vô vọng".

Trên trang web riêng, bà viết:

Tác phẩm của bà Alexievich viết về hậu quả của vụ Chernobyl
"Tôi không chỉ ghi nhận lại các sự kiện khô khan của lịch sử. Tôi viết về lịch sử của cảm xúc con người. Những gì con người nghĩ, hiểu và nhớ về những sự kiện.

Những gì họ tin vào, hay đã đặt sự tin cậy sai chỗ, những ảo tưởng, hy vọng và cả những nỗi sợ mà họ trải nghiệm."

http://baomai.blogspot.com/

Đâu là nơi ẩm ướt nhất hành tinh?

Các ngôi làng Mawsynram ở Ấn Độ,  rõ ràng là một nơi rất ẩm ướt.
Mưa nhiều khiến nơi đây tràn ngập màu xanh mỡ màng, với nhiều thác đổ và những hang động đá vôi đẹp mê hồn được tạo thành từ những dòng nước.

Tìm hiểu thêm về thế giới cũng là điều rất thú vị.


Đâu là nơi ẩm ướt nhất hành tinh?

http://baomai.blogspot.com/
Nếu hỏi đâu là nơi nào ướt át nhất Trái Đất, câu trả lời thường gặp có lẽ là Rãnh Mariana, vực sâu nhất thế giới, nằm ở đáy Thái Bình Dương.

Điểm sâu nhất đại dương, nằm dưới mặt nước 10.000 mét, hẳn là nơi ngập nước nhất. Thế nhưng nếu nói về nơi ẩm ướt nhất trên mặt đất thì câu trả lời sẽ phức tạp hơn.

Hiện đang giữ kỷ lục là cụm các ngôi làng Mawsynram ở Ấn Độ, theo ghi nhận của hồ sơ ghi chép kỷ lục thế giới, Guinness World Records.

Mawsynram rõ ràng là một nơi rất ẩm ướt
Hơi ẩm lan từ vịnh Bengal, ngưng tụ trên những ngọn đồi Khasi nhìn xuống những cánh đồng ở Bangladesh từ cao nguyên có độ cao 1.491m này, khiến nơi đây có lượng mưa trung bình hàng năm cao tới mức kinh ngạc, 11.871 mm. Lượng mưa này có thể làm ngập đến tận gối bức tượng lớn nhất thế giới, tượng Chúa Kitô Cứu Thế cao 30m ở Rio de Janeiro, Brazil.

http://baomai.blogspot.com/
Mưa nhiều khiến nơi đây tràn ngập màu xanh mỡ màng, với nhiều thác đổ và những hang động đá vôi đẹp mê hồn được tạo thành từ những dòng nước.

Cách đó mười dặm về phía đông là thị trấn Cherrapunji, nơi dân địa phương gọi bằng cái tên Sohra, nơi ẩm ướt thứ nhì trên Trái Đất.

Cơn bão đang âm ỉ thành hình tại Cherrapunjee, Ấn Độ
Lượng mưa trung bình ở Cherrapunji thấp hơn Mawsynram 100mm, nhưng thị trấn này lại đoạt nhiều danh hiệu khác. Cho đến nay, đây vẫn là nơi có tháng ẩm ướt nhất và năm ẩm ướt nhất mà thế giới từng ghi nhận.

Vào tháng Bảy 1861, lượng mưa đo được ở đây là 9.300 mm. Tính từ tháng Tám năm trước, người ta đo được tổng lượng mưa trong 12 tháng đó tại Cherrapunji cao kỷ lục, 26.470 mm.

Những vùng đất ẩm ướt lạ thường đều thuộc về bang Meghalaya, tiếng địa phương có nghĩa là nơi trú ngụ của những đám mây.

Dân địa phương khi đi lại thường đội chiếc nón đặc biệt đan từ lau sậy có phần đằng sau kéo dài xuống che kín lưng, trông như chiếc thuyền nhỏ được gọi là 'knup'.

Những cái nón đặc biệt đó giúp khỏi ướt người trong những trận mưa như trút kéo dài, khiến mọi người vẫn đi lại lo công chuyện được, mà phần nhiều là để lo sửa đường xá, nhà cửa do mưa làm hỏng hoặc buôn bán lặt vặt.

Mưa quá lớn khiến việc trồng trọt là hầu như không thể, cho nên các sản phẩm từ những vùng thời tiết khô ráo hơn được đem đến bán trong những khu chợ quanh năm che vải bạt ở nơi này.

Những cây cầu 'sống' được người dân địa phương làm từ rễ cây
Một trong những công việc quan trọng khác là duy tu cầu trong các khu rừng nhiệt đới xung quanh, do các vật liệu xây cầu truyền thống rất dễ bị mục nát.

Người ta đã nghĩ ra một giải pháp tài tình là thắt nút và buộc những cái rễ cây vào nhau để tạo thành một cấu trúc bền vững, đủ sức chống chọi với thời tiết ẩm ướt.

Cây cao su Ấn Độ (còn được gọi là cây đa búp đỏ - Ficus elastica) có chùm rễ thứ cấp rất khỏe, dẻo dai và dễ uốn, mọc buông xuống từ các cành cây.

Dân địa phương đã luồn rễ cây vào những thân cây cau rỗng ruột để nắn cho rễ cây mọc dài bắc sang bên kia bờ sông. Rễ cây cũng được bắt vào khung cầu làm bằng tre. Một khi lan sang tới bờ bên kia và ăn được vào đất, những rễ cây này sẽ ngày càng trở nên chắc khoẻ.

Khi những thanh tre bắc ngang sông suối mục nát thì cây cầu bện từ những rễ đa vẫn còn lại, vững chắc. Để tạo ra một cây cầu từ rễ cây sống như vậy phải mất hàng chục năm, nhưng đổi lại, cây cầu có thể 'sống' hàng trăm tuổi. Được biết, cây cầu 'lão làng' nhất hiện đã trên 500 tuổi.

Các khu làng ở vùng núi Khasi được xác lập là nơi có lượng mưa cao kỷ lục từ trước tới nay. Tuy nhiên, gần đây đã có những đồn đoán rằng nơi ướt át nhất thế giới có lẽ lại là nơi khác.

Cả hai 'ứng viên' chính tranh giành vị trí này đều ở Colombia, nhưng về lý thuyết mà nói thì cả hai đều chưa qua mặt được các đương kim quán quân ở Ấn Độ.

Miền bắc Colombia cũng là nơi rất ẩm ướt
Lloro là một thị trấn ở tây bắc Colombia. Tại một trang trại gần đó, lượng mưa trung bình hàng năm trong thời gian từ 1952 đến 1954 được ghi nhận là 13.473mm. Số liệu này cao hơn mức trung bình của Mawsynram, nhưng bởi nó được ghi lại bằng đồng hồ đo cổ lỗ nên không được chấp nhận trong cuộc cạnh tranh đòi danh hiệu chính thức.

Theo nhà nghiên cứu lịch sử thời tiết Christopher C Burt, trên dãy núi Andes có một thị trấn khác cũng được coi là ngập trong nước với những ghi nhận lượng mưa cao bất thường.
"Trên thực tế, nơi ẩm ướt nhất thế giới là Puerto Lopez, Colombia, với lượng mưa trung bình hàng năm là 12.892 mm," ông nói.

Tuy nhiên, Burt giải thích rằng dù được ghi chép trong suốt hơn 50 năm nhưng số liệu đo lượng mưa tại địa điểm này lại thiếu mất vài tháng ở khoảng giữa. Điều này làm cho việc theo dõi lượng mưa kỷ lục ở Puerto Lopez bị gián đoạn và không thể đem so sánh đối chiếu với các địa điểm khác trên toàn thế giới, vốn được ghi chép liên tục trong 30 năm.

"Tuy nhiên, dựa trên quãng thời gian ghi nhận được ở Lopez và số liệu hoàn chỉnh trong nhiều năm, tôi có thể tự tin mà nói rằng Puerto Lopez thường có lượng mưa trung bình hàng năm cao hơn Mawsynram," Burt nói.

Thị trấn chìm trong mưa này luôn sũng nước quanh năm do nằm gần vùng chân núi phía bắc của dãy Andes, dãy núi chạy cắt ngang miền Tây của Colombia.

Cherrapunji của Ấn Độ hiện đang giữ kỷ lục là nơi có lượng mưa trút xuống nhiều nhất trong vòng hai ngày
"Có một dòng khí ẩm nhiệt đới liên tục thổi từ Thái Bình Dương vào và nó bị dãy núi chặn lại. Kết quả là mưa gần như liên tục ở Puerto Lopez. Tôi tin rằng trung bình một năm có trên 320 ngày mưa. Lượng mưa trút xuống thì hôm nhiều hôm ít, nhưng diễn ra hầu như quanh năm," Burt giải thích.

Việc xác định đâu là nơi ẩm ướt nhất thế giới dựa vào lượng mưa trút xuống là cách đánh giá gây phân rẽ.

http://baomai.blogspot.com/
Rõ ràng có sự khác biệt giữa cách xem xét dựa trên lượng mưa trung bình với việc lượng mưa thực sự trút xuống mỗi lần tại từng địa điểm. Ví dụ, ở Mawsynram bạn có thể ướt sũng nước mưa, nhưng ở Puerto Lopez thì hầu như chắc chắn là bạn sẽ phải lội nước ít nhất là quá mắt cá chân.

Cho tới gần đây, nơi lượng mưa trút xuống mức kỷ lục trong vòng 48 giờ được ghi nhận là tại quần đảo Reunion trên Ấn Độ Dương, trong một trận lốc xoáy nhiệt đới. Điều này khiến người ta đặt câu hỏi liệu quần đảo Reunion có phải là vô địch nếu dựa vào một sự kiện thời tiết đặc biệt khắc nghiệt?

Một ngày tạnh ráo ở quần đảo Reunion
Tiếc là vị trí này đã bị gạt bỏ vào mùa xuân 2014, khi một uỷ ban của Tổ chức Khí tượng Thế giới kết luận rằng Cherrapunji hiện đang nắm giữ kỷ lục mưa trút xuống nhiều nhất trong vòng hai ngày, với mức kinh ngạc là 2.493 mm, đo trong các ngày 15-16/6/ 1995.

Điều này đưa chúng ta trở lại bang Meghalaya – Nơi trú ngụ của những đám mây. Nguồn cội của danh hiệu mưa nhiều ở bang này là do những cơn gió mùa huyền thoại. Những cơn gió mùa hàng năm mang đến những đợt mưa lớn ở nhiều nơi thuộc Nam Á và Đông Nam Á.

Gió mùa khiến cho 90% lượng mưa hàng năm tại Mawsynram, nơi giữ kỷ lục ẩm ướt nhất, trút xuống chỉ trong sáu tháng, từ tháng Năm đến tháng Mười. Tháng Bảy là tháng ẩm ướt nhất với lượng mưa trung bình cao nhất thế giới, hơn 3.500mm.

Trong những tháng mùa đông khô hạn, từ tháng Mười Hai đến tháng Hai, nơi này rất ít khi mưa.

Nhưng danh hiệu “nơi ẩm ướt nhất trên trái đất” dường như lại là một nghịch lý lớn nhất với Mawsynram, khi mà dân địa phương vẫn còn phải chật vật tìm nước sạch phục vụ sinh hoạt hàng ngày.



Ella Davies

http://baomai.blogspot.com/

Ta mang trong mình cơ thể người khác?

Có một câu nói từ một quyển sách viết về y khoa mà tôi đã đọc qua, câu nói này đã để lại trong tâm trí tôi nhiều suy tư.
"Cơ thể con người là một xã hội tế bào"

Điều này có thể đúng, bởi vì chúng ta luôn bị những loài vi khuẩn sống bên trong cơ thể của chính chúng ta, những loài vi khuẩn này chúng có thể sai khiến, hay điều khiển tâm trí chúng ta phải làm theo yêu cấu của chúng. Bạn có tin như thế không??? 

Một loài vi khuẩn trong đường ruột hay trong bao tử nó đang đòi hỏi một chất (thèm ăn một thứ gì đo) thế là nó quây phá và khiến cho bạn thèm ăn đúng theo ý muốn của vi khuẩn.
Vậy thì bạn đang bị loài vi khuẩn điều khiển, có đúng vậy không.

Làm thế nào đây? Hay ta tiêu diệt hết những loài vi khuẩn sống bám trong cơ thể chúng ta. 
Chớ có dại mà tiêu diệt chúng bởi vì bạn tiêu diệt chúng đồng nghĩa với việc bạn đang tự sát.
Bởi vì cơ thể chúng ta chính là một xã hội tế bào, chúng ta phải chấp nhận một cuộc sống cộng hưởng cùng hòa thuận với xã hội tế bào đang sinh sống cùng chúng ta.

Chỉ là lời bàn viết thêm của tôi thôi.
Xin mời các bạn tham khảo thêm bài viết này cũng khá thú vị.

AET. Lê Tuấn

Ta mang trong mình cơ thể người khác?

http://baomai.blogspot.com/
Bạn có một nửa của bố, một nửa của mẹ, nhưng vẫn 100% là chính bạn.

Thế nhưng thực tế lại trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

Bên cạnh gene từ bố mẹ, bạn còn là một tổ hợp các virus, vi khuẩn và thậm chí, những phần nhỏ từ cơ thể người khác.

Ngày xửa ngày xưa, bạn có gốc gác từ đâu vẫn còn là một vấn đề dễ hiểu. Bố mẹ bạn gặp nhau, vui vẻ cùng nhau, và rồi từ một cái trứng thụ tinh, bạn xuất hiện trên thế gian này.
Thực vậy, nếu bạn là từ một cặp song sinh, cơ thể và não bạn có nhiều khả năng chứa những phần nhỏ trong cơ thể của anh hoặc chị mình.

Kỳ lạ hơn cả là điều này có thể tác động đến hành động của bạn.

"Con người không chỉ là các cá thể bất khả phân, mà còn là những xã hội hữu cơ," Peter Kramer từ Đại học Padua, nói.

"Một lượng lớn những cá thể khác nhau, gồm cả con người và không phải là con người, không ngừng xung đột bên trong chúng ta để giành quyền kiểm soát."

Cùng với Paola Bressan, ông đã viết một nghiên cứu đăng trên tập san chuyên về thần kinh học, Perspectives in Psychological Science, kêu gọi các nhà tâm lý học và tâm thần học thừa nhận ảnh hưởng của điều này tới hành động của chúng ta.

http://baomai.blogspot.com/
Điều này có vẻ nghe đáng báo động, thế nhưng khoa học từ lâu đã biết được rằng cơ thể chúng ta là sự kết hợp từ nhiều sinh vật khác.

Vi trùng trong ruột của bạn có thể tạo ra các chất dẫn truyền thần kinh tác động tới tâm trạng của bạn.

Một số nhà khoa học thậm chí còn cho rằng vi khuẩn có thể tác động tới khẩu vị của bạn để khiến bạn phải thèm những thứ thức ăn mà chúng ưa thích.

Việc bị nhiễm một loại ký sinh trùng có tên gọi 'Toxoplasma' có thể khiến bạn tử vong. Trong tự nhiên, loại ký sinh trùng này tác động tới não của chuột, khiến chuột cảm thấy bị mèo cuốn hút, và mèo chính là loài sẽ cho loại ký sinh trùng này một môi trường ấm áp để sinh sôi nảy nở.

Tuy nhiên, con người cũng có thể bị lây theo cách tương tự, khiến trí óc của chúng ta bị kiểm soát: Vi trùng có thể khiến ai đó trở nên liều mạng và tăng nguy cơ khiến họ bị tâm thần phân liệt hoặc tự sát vì trầm cảm.


Hiện gần một phần ba các loại thực phẩm thịt ở Anh có thể chứa loại ký sinh trùng này, và việc nhiễm trùng có thể gây ra các bệnh về thần kinh. "Chúng ta cần ngăn chặn điều này," Kramer nói.

Trong vòng sáu năm qua, nhiếp ảnh gia Ariko Inaoka đã ghi lại sự liên hệ đặc biệt giữa cặp song sinh người Iceland, Erna và Hrefna

Sự xâm nhập của anh chị em ruột

Nói như vậy, có vẻ như rõ ràng là hành động của chúng ta không hẳn hoàn toàn do chúng ta kiểm soát. Có lẽ chỉ chừng đó cũng đủ cho bạn đặt nghi vấn về danh tính của mình.

Sự xâm nhập này càng đáng sợ hơn khi bạn nhận ra rằng não của mình không chỉ bị vi khuẩn, mà còn cả những người khác xâm nhập.

Một trong những ví dụ dễ thấy nhất là trường hợp một cặp song sinh dính liền có chung một bộ não, Kramer cho biết.

love animated GIF
Thế nhưng ngay cả những cặp song sinh bình thường cũng có thể chia sẻ nội tạng mà không hề hay biết.

Trong giai đoạn đầu, các tế bào có thể di chuyển giữa các cặp sinh đôi hoặc sinh ba. Điều này từng được cho là rất hiếm xảy ra, nhưng giờ thì chúng ta biết là nó rất phổ biến.

Chẳng hạn như khoảng 8% các cặp sinh đôi và 21% các cặp sinh ba không giống nhau có không chỉ một mà hai nhóm máu: Một nhóm máu do chính tế bào cơ thể sản xuất và một nhóm khác do các tế bào hấp thụ từ cơ thể của bào thai song sinh hay đa sinh kia sản xuất.
Nói một cách khác, các cơ thể này là sự kết hợp từ hai hay ba cơ thể khác, và điều này diễn ra ở nhiều cơ quan, bao gồm não bộ.

Anh chị em ruột 100% nhưng khác mẹ

Kết quả khám thai của Lydia Fairchid lẽ ra sẽ khá rõ ràng, giúp bà chứng minh trước toà rằng người đàn ông mà bà nói đến chính là cha của hai đứa con mình.

http://baomai.blogspot.com/
Thế nhưng khi kết quả được đưa ra, không có dấu vết DNA nào của bà trong chính con mình.
Toà án dọa sẽ buộc tội bà đã sinh mướn và họ cho rằng đây là trò lừa đảo để hưởng phúc lợi xã hội.

Tuy nhiên, may mắn là cùng lúc đó, một báo cáo khoa học cũng nêu một trường hợp tương tự, trong đó một phụ nữ cũng bị cho là không phải mẹ ruột của ba con mình.

http://baomai.blogspot.com/
Nguyên nhân do khi bà còn là một bào thai, cơ thể bà đã nhập làm một với một bào thai song sinh khác, điều này khiến bà mang trong mình hai bộ gen khác nhau, và một số trứng của bà có chứa gen khác hẳn với phần còn lại của cơ thể.

Phát hiện này đã khiến Fairchild nghi ngờ về danh tính của chính mình.

"Cái khó nhất là nói với các con của tôi về điều này, vì tôi cảm thấy một phần của mình đã không truyền sang các con," bà nói với trang Jezebel.

Tôi nghĩ "không biết các con mình liệu có thực sự cho rằng tôi không phải mẹ chúng vì không truyền gene sang cho chúng hay không".

Cùng phát triển trong tử cung, các cặp song sinh có thể hoán đổi tế bào, khiến họ gần gũi nhau hơn nhiều so với những gì chúng ta tưởng trước đây.

Sự hiện diện của người khác trong cơ thể bạn

Ngay cả khi bạn nghĩ rằng mình chưa bao giờ có một người anh chị em song sinh, vẫn có nhiều cách khác mà cơ thể của bạn có thể bị xâm nhập bởi các tế bào người khác.

Ví dụ, hai bào thai ban đầu có thể nhập làm một. Bởi điều này có thể diễn ra rất sớm nên các tế bào có thể hình thành các mô và trông giống như là đang phát triển bình thường, nhưng lại mang gen của một người khác.

"Bạn trông giống bạn, nhưng lại mang các tế bào của một người khác bên trong mình. Nói một cách khác, bạn luôn là hai người khác nhau," Kramer nói.

Trong một trường hợp cực hiếm, một phụ nữ rất bất ngờ khi được biết mình không phải là người mẹ sinh học của hai con bà.

http://baomai.blogspot.com/
Các tế bào từ người anh hoặc chị của người mẹ có thể đã lẫn trong cơ thể người mẹ, và từ đó len lỏi vào cơ thể của người con khi bào thai vừa hình thành.

Dù điều này xảy ra thế nào đi chăng nữa thì việc mô từ một cơ thể khác có thể khiến não phát triển theo những hướng bất thường là hoàn toàn hợp lý, Lee Nelson từ Đại học Washington, nói.

Bà hiện đang nghiên cứu xem liệu các tế bào từ người mẹ có xuất hiện trong não của đứa bé hay không.
"Số lượng tế bào khác nhau, loại tế bào khác nhau hoặc giai đoạn trong quá trình phát triển khi mà các tế bào được hấp thụ, đều có thể dẫn đến sự dị thường," bà nói.

Nelson phát hiện ra rằng ngay cả những người trưởng thành cũng không tránh khỏi bị người khác xâm nhập.

Vài năm trước, Nelson và William Chan từ Đại học Alberta ở Edmonton đã quét gen từ những phần tế bào não cắt lát từ một số phụ nữ để tìm kiếm nhiễm sắc thể Y.

Khoảng 63% trong số này có chứa tế bào nam giới.

http://baomai.blogspot.com/
"Không những chỉ tìm thấy DNA của nam giới trong não phụ nữ một cách chung chung, chúng tôi tìm thấy chúng trong nhiều vùng não," Chan nói.

Nói một cách khác, não của họ tràn ngập các tế bào từ cơ thể đàn ông.

Một kết luận hợp lý là có thể điều này đến từ đứa con. Bằng một cách nào đó, tế bào gốc từ đứa bé đã đi qua nhau thai và ở lại trong não người mẹ.

Điều kỳ lạ là điều này giúp cho người mẹ giảm nguy cơ bị bệnh mất trí do tế bào suy thoái. Nguyên nhân vì sao thì vẫn còn là một ẩn số.

Một số nhà nghiên cứu thậm chí còn bắt đầu tự hỏi rằng liệu các tế bào này có khả năng tác động đến tâm lý của bà mẹ trong thời kỳ mang thai hay không.

Kiến thức của chúng ta về “xã hội hữu cơ” trong cơ thể con người vẫn còn khá sơ khai, và rất nhiều tác động của điều này vẫn còn là lý thuyết.

Mục tiêu báo cáo khoa học của Kramer và Bressan không phải là nhằm tìm kiếm câu trả lời chính xác, mà là cung cấp thêm thông tin cho các nhà tâm lý và tâm thần học khác về những gì làm nên chúng ta ngày nay.

"Chúng ta không thể hiểu cử chỉ của con người chỉ bằng cách nghiên cứu một cá nhân này hoặc một cá nhân khác," Kramer nói.

"Chúng ta cần tìm hiểu tất cả, để từ đó hiểu về hành động của chúng ta."

http://baomai.blogspot.com/
Chẳng hạn như các nhà khoa học thường so sánh các cặp song sinh để tìm hiểu về nguồn gốc của các hành động. Thế nhưng việc các cặp song sinh không giống nhau có thể đã hoán đổi một số phần của mô não cho nhau khiến cho kết quả thu được kém chuẩn xác.

Chúng ta cần cẩn thận khi sử dụng kết quả nghiên cứu những cặp song sinh đối với các hội chứng như tâm thần phân liệt, vốn bắt nguồn từ sự rối loạn trật tự trong não bộ, Bressan và Kramer nói.

Nhưng nói chung, chúng ta không cần phải tỏ ra quá khó chịu trước những kẻ xâm nhập này. Dù gì đi nữa, chúng cũng khiến chúng ta là mình của ngày hôm nay.



David Robson