Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2025

Tế Luân - Người Nghệ Sĩ Không Bao Giờ Tắt Ngọn Lửa Sáng Tạo



TẾ LUÂN
(LÊ TUẤN - LOUIS TUAN LE)
Người Nghệ Sĩ Không Bao Giờ 
Tắt Ngọn Lửa Sáng Tạo



        Tế Luân là bút hiệu của Lê Tuấn, sinh năm 1948 tại Hà Nội. Sau khi định cư tại Hoa Kỳ và nhập quốc tịch, ông lấy tên là Louis Tuan Le. Tế Luân là một trong những tiếng nói tiêu biểu của thế hệ nhà văn, nhà thơ hải ngoại hậu chiến, ông mang trong mình không chỉ ký ức chiến tranh, nỗi đau tù đày, mà còn một tình yêu sâu sắc với nghệ thuật và quê hương.

        Năm 1954, ông cùng gia đình di cư vào miền Nam, lớn lên và trưởng thành tại Sài Gòn. Đến năm 1961, ông gia nhập Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, tốt nghiệp năm 1967 và chính thức bước vào cuộc đời binh nghiệp. Trong suốt những năm phục vụ trong Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, ông trực tiếp tham gia nhiều chiến trường khốc liệt, với chức vụ cuối cùng là Đại đội trưởng Địa Phương Quân, Tiểu khu Hậu Nghĩa.

        Tế Luân từng ba lần bị thương nơi chiến tuyến, trong đó có một lần suýt mất mạng trong “Mùa hè đỏ lửa” năm 1972 khi bị trúng B40, thân thể văng khỏi căn nhà lá, để lại một mảnh bom trong cánh tay đến tận bây giờ. Nhưng ông vẫn vượt qua cả về thể chất lẫn tinh thần.

        Sau biến cố tháng Tư năm 1975, ông bị bắt và giam giữ suốt 8 năm tại các trại cải tạo từ Nam ra Bắc: Katum (Tây Ninh), An Dưỡng (Biên Hòa), Hoàng Liên Sơn, Yên Bái, Nghĩa Lộ, Trại 6 Thanh Chương và Trại 3 Tân Kỳ (Nghệ Tĩnh). Những tháng ngày tù đày khắc nghiệt ấy đã để lại dấu ấn không thể xóa mờ trong tâm hồn. Và cũng chính từ đó, chất liệu của văn chương và âm nhạc trong ông được kết tinh mạnh mẽ.

        Ông từng đối diện với "hội chứng chiến tranh" (shellshock), một dạng sang chấn tâm lý do chịu đựng quá nhiều tiếng bom đạn, cùng với những tổn thương tinh thần trong thời gian bị giam giữ như một tù binh chiến tranh. Nhưng điều đáng quý nơi ông, là tâm hồn nghệ sĩ không ngã quỵ. Trái lại, ông đã hóa nỗi đau thành lời thơ, thành nhạc, thành những tác phẩm thấm đẫm chiều sâu lịch sử, nhân sinh và lòng yêu nước.

        Năm 1993, ông cùng gia đình định cư tại San Jose, Bắc California theo diện HO 20. Từ đây, hành trình sáng tạo văn học, nghệ thuật của ông tiếp tục “tỏa sáng” và được ghi nhận trong cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ.

        Là một người đa tài, Tế Luân không chỉ là thi sĩ, nhà văn, họa sĩ, mà còn là một nhạc sĩ nghiệp dư và video editor.. Ông không ngừng sáng tạo, tự "học hỏi" và "làm mới" mình qua nhiều hình thức nghệ thuật khác nhau. Đặc biệt, ông đã thực hiện hàng loạt talk show và video mạn đàm về các tác phẩm văn học kinh điển Việt Nam như Truyện Kiều, Chinh Phụ Ngâm, Cung Oán Ngâm Khúc, Lục Vân Tiên, Tỳ Bà Hành… Những chương trình này được phát sóng trên các đài truyền hình như VNA-TV, Dân Sinh, Viet Today, cũng như phổ biến rộng rãi trên YouTube và Facebook.

        Bên cạnh đó, ông còn thực hiện nhiều video phóng sự, du lịch Âu, Đông Âu, audiobook văn học, và những ca khúc sáng tác trong tù cải tạo như: Vết Loang Đọa Đầy (1978), Như Cơn Gió Lốc (1979), Xuân Vẫn Mang U Hoài (1979)...

        Các nhạc phẩm này cùng hơn 14 ca khúc phổ thơ của ông đã được trình bày thành album “Những Ca Khúc Phổ Thơ Tế Luân. Chiều Sông Hương”. Đặc biệt, những bản tình ca sâu lắng như Trên Đỉnh Mưa Bay, Tạ Ơn Em, Mùa Thu Vẫn Hát Cho Người… đã thu hút hàng ngàn lượt xem trên YouTube.

        Tế Luân là một thành viên tích cực của Văn Thơ Lạc Việt Bắc California và Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại – Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ. Bên cạnh vai trò sáng tác, ông còn từng đảm nhiệm vị trí phụ trách Ban Truyền Thông, với những đóng góp không ngừng nghỉ trong việc quảng bá văn hóa và văn học Việt Nam tại cộng đồng người Việt hải ngoại.

        Từ năm 2019 đến nay, Tế Luân đã cho ra mắt nhiều tác phẩm văn học phong phú, trải dài từ thơ, tùy bút, truyện ngắn đến triết luận. Tình Yêu Của Tôi (2019 – Thơ), Sen Già Nở Muộn (2020 – Tùy bút & Thơ), Đội Đập Đá (2020 – Hồi ký tù cải tạo), Lang Thang Cõi Người (2021 – Thơ), Triết Học & Thiền Bên Dòng Văn Thơ (2021), Lặng Im Tiếng Đời (2022 – Thơ), Lời Của Dòng Sông (2023 – Thơ), Bóng Đổ Tình Yêu & Chiến Tranh (2024 – Tuyển tập truyện ngắn), Sương Khói Nhẹ Bay (2026 – Thơ).

        Ðiều thú vị là tất cả tác phẩm đều được chính tay ông trình bày, dàn trang và thiết kế bìa, thể hiện sự tận tâm và đam mê nghệ thuật trong từng chi tiết.

        Tế Luân không chỉ là một nhà thơ, mà là một người kể chuyện của thế hệ bị lãng quên,người sống sót từ bom đạn, từ những trại tù cộng sản, để ghi lại những mảnh đời tan nát, bằng thơ, bằng nhạc, bằng hồi ký.

Bài thơ Điểm Trên Da Thịt Vô Thường Tàn Phai của nhà thơ Tế Luân là một một ví dụ:

Đường đời vạn nẻo nhấp nhô
Dặm trường gió bụi biển xô sóng gào
Thôi thì cũng mặc ra sao
Trôi theo thân phận, vận vào nghiệp mang.

Bàn cờ chưa đánh đã tan
Đời trai chinh chiến dọc ngang đất trời
Đạn bom khói lửa tơi bời
Cuồng điên nấc nghẹn, đất trời tang thương

Đạn thù hằn dấu vết thương
Điểm trên da thịt vô thường tàn phai
Còn nghe như tiếng thở dài
Cơn đau thân phận, hình hài hư hao.

Trôi theo vận nước lao đao

Mai kia dẫu có ra sao kiếp người
Vẫn còn ngạo nghễ tiếng cười
Ưỡn cao bờ ngực nhìn đời hiên ngang.

        Bài thơ là một bản trường ca nhỏ về số phận con người trong bể khổ cuộc đời. Những hình ảnh như “đường đời vạn nẻo nhấp nhô,” “dặm trường gió bụi biển xô sóng gào” không chỉ gợi lên sự gian truân, bấp bênh mà còn là lời nhắn nhủ về những thử thách không thể tránh khỏi trong hành trình sống.

        Những câu thơ thể hiện sâu sắc nỗi đau và mất mát của một đời trai trận, với “đạn bom khói lửa tơi bời,” “cuồng điên nấc nghẹn,” như một minh chứng cho những vết thương thể xác lẫn tinh thần không dễ lành lại. “Điểm trên da thịt vô thường tàn phai” vừa là vết sẹo chiến tranh vừa là biểu tượng cho sự phai mờ của thời gian và kiếp người.

        Dù cuộc đời có đầy rẫy đau thương, bài thơ vẫn toát lên một tinh thần kiên cường, “vẫn còn ngạo nghễ tiếng cười,” “ưỡn cao bờ ngực nhìn đời hiên ngang.” Đây là một khúc ca của ý chí, một lời khẳng định mãnh liệt về sự bất khuất và lòng tự hào của con người trước số phận nghiệt ngã.

        Bài thơ “Em Cúi Xuống” là tiếng khóc cho những người lính nằm xuống, đã thể hiện rõ nhất linh hồn của thi sĩ Tế Luân:

Em cúi xuống để rơi ngàn giọt lệ
Khóc cho đất, cho mộ đá không tên
Cho đêm về lung linh ngọn nến trắng
Tấm thẻ bài chợt lóe sáng trong đêm.

Em cúi xuống thắp nén nhang tình nghĩa
Ngọn gió chiều làn khói tỏa bay cao
Đời chiến sĩ, linh thiêng còn vọng lại
Giữ Quê hương. Hồn bất khuất tự hào.

Em cúi xuống chắp tay quỳ bái lậy
Lệ tuôn trào vị mặn thấm trên môi
Thời chinh chiến viết đầy trang Quân Sử.
Sao còn nghe lòng trĩu nặng khôn nguôi.

Em cúi xuống lệ tuôn trào thương xót
Khóc cho người vì Tổ Quốc Vong Thân
Việt Nam ơi! Lắng nghe hồn sông núi.
Ngọn lửa thiêng, thắp sáng bóng chinh nhân.

        Bài thơ này là một khúc ca đầy xúc động, chứa đựng nỗi đau thương sâu sắc và lòng thành kính đối với những người đã hy sinh cho đất nước. Hình ảnh “em cúi xuống để rơi ngàn giọt lệ” mở đầu như một cảnh tượng bi thương, như lời nhắn nhủ về sự tiếc thương vô hạn dành cho những mộ đá vô danh, những người lính không tên nhưng mãi sống trong ký ức quê hương.

        Những câu thơ tiếp theo như “thắp nén nhang tình nghĩa,” “linh thiêng còn vọng lại” toát lên tính tâm linh và sự tri ân chân thành, thể hiện niềm tin rằng linh hồn các chiến sĩ vẫn luôn canh giữ, bảo vệ quê hương một cách bất khuất và đầy tự hào. Hình ảnh “ngọn gió chiều,” “làn khói tỏa bay cao” trở thành biểu tượng thiêng liêng, không bao giờ tắt của lòng biết ơn và ký ức.

        Theo thi sĩ Tế Luân cho biết, bài thơ đã được hai nhạc sĩ phổ nhạc và trở nên phổ biến trên YouTube. Trong đó, có một ca khúc dựa trên bài thơ này mà tôi đã đổi tên thành “Giọt Nước Mắt Khóc Cho Quên Hương.”

        Thơ Tế Luân là những khúc ca đượm nỗi nhớ, nỗi đau và cả sự trân trọng cuộc đời dù đầy bất trắc, mất mát. Qua từng câu chữ, người đọc cảm nhận được hình ảnh người lính, người chiến sĩ với trái tim nhạy cảm, luôn hướng về quê hương, về những ký ức chiến tranh mà vẫn giữ trọn niềm tự hào và niềm tin vào cuộc sống. Những bài thơ như “Bóng Người Xưa” hay “Mùa Xuân Trong Tù” không chỉ là hồi ức mà còn là sự khắc khoải, lời tri ân sâu sắc dành cho những người đã ngã xuống và những năm tháng tù đày đầy gian khó.

“Chiều giới tuyến, sau bao năm cách biệt
Ta về thăm, bia mộ đá hoang sơ
Đất im lặng, cỏ buồn phơi sắc úa
Bóng người xưa, hồn đá vẫn tôn thờ.”

(Bóng Người Xưa)

        Đoạn thơ vừa nhẹ nhàng vừa sâu lắng, hiện lên hình ảnh đầy xúc động của người trở về sau chiến tranh, trước những bia mộ hoang phế nhưng vẫn đầy linh thiêng, thấm đẫm tâm huyết và lòng thành kính.

“Xuân chợt đến, quặn đau nỗi nhớ
Kiếp thân tù, tàn giấc thiên thu.
Tết đến còn mang nặng kiếp tù
Ngắm hoa buồn tựa lá mùa thu.”

(Mùa Xuân Trong Tù)

        Câu thơ lay động lòng người, khiến ta thấu hiểu cái khắc khoải, cô đơn và nỗi đau đớn của người tù xa nhà trong những ngày Tết, mùa xuân đầy hy vọng mà lại trở nên ảm đạm.

        Không chỉ viết về chiến tranh, tù đày, Tế Luân còn thể hiện chiều sâu thiền đạo, sự chiêm nghiệm về kiếp người, sự bình thản và tĩnh lặng trong tâm hồn. Thơ ông như một hành trình tìm về nội tâm, nơi cái “tôi” được thả trôi giữa dòng đời phù du, để rồi nhận ra sự vô thường của cuộc sống và sự bất diệt của tâm linh.

“Ngồi trong tư thế kiết già   
Tĩnh tâm nhập định, mở ra cõi lòng
Để hồn vào chốn hư không
Tâm không giao động, hoài mong lòng trần.”

(Lục Bát Và Thiền Đạo)

        Phần này thể hiện sự giao hòa giữa thi ca và thiền đạo trong tâm hồn nhà thơ, một chiều sâu tĩnh lặng, một sự buông bỏ những phiền muộn để tìm về sự bình yên trong tâm.

“Tôi thấy vết nhăn hằn trên gương mặt
Từ vết nứt mọc ra một câu thơ
Ý thơ sâu thẳm từ trong ký ức
Hiện hóa thân tôi như một giấc mơ.”

(Gương Mặt Thi Nhân)

        Đoạn thơ tự sự, thể hiện sự hòa quyện giữa cuộc đời với thi ca, những dấu vết thời gian không chỉ là vết tích của tuổi tác mà còn là nguồn cảm hứng bất tận để sáng tạo.

        Thơ Tế Luân đặc biệt khắc họa sự hòa quyện tinh tế giữa thiên nhiên và cảm xúc. Từ vầng trăng, lá thu, sương khói đến cánh đồng xanh, mùa xuân… mỗi hình ảnh thiên nhiên đều trở thành biểu tượng cho những cảm xúc đa dạng: hoài niệm, yêu thương, hy vọng và cả sự sám hối.

        Tình yêu trong thơ Tế Luân không chỉ là những phút giây ngọt ngào mà còn mang đầy trăn trở, chia ly và cả sự chờ đợi âm thầm nhưng đầy hy vọng. Đó là tình yêu không ồn ào mà sâu sắc, lặng thầm mà bền bỉ. Ký ức và nỗi nhớ trong thơ ông trở thành một dòng chảy miên man vừa nhẹ nhàng, sâu lắng, vừa mộc mạc nhưng giàu cảm xúc. Mỗi hình ảnh, mỗi vần thơ như một mảnh ghép gợi lại một thời đã xa, đầy hoài niệm.

“Tôi chia nửa vầng trăng
Một bên là chốn cũ
Bên kia vào giấc ngủ
Tìm lại chốn xa xưa.”

(Vầng Trăng Thu Chia Nửa)

        Đây là đoạn thơ mang đậm tính biểu tượng. Vầng trăng, biểu tượng của sự tròn đầy, của đoàn viên, lại bị chia đôi, như chính tâm hồn người thi sĩ đang bị xé thành hai nửa: một nửa ở lại với “chốn cũ,” nửa kia phiêu du trong giấc ngủ, tìm về miền ký ức xưa cũ? Giấc mơ và hiện thực, quá khứ và hiện tại đan xen tạo thành không gian mơ hồ, mênh mang và thiền vị. Vầng trăng trong thơ Tế Luân không chỉ là hình ảnh của thiên nhiên, mà còn là tâm trạng, là linh hồn đang đi tìm lại chính mình trong quá khứ đã nhạt nhòa.

“Sáng nay lá thu bay
Gió lùa vào chân mây
Hạt sương thu lạnh lẽo
Đọng trên ngọn tình đầy.”

(Buổi Sáng Sương Thu)

        Ở đây, thiên nhiên hiện lên như một chiếc gương phản chiếu cảm xúc. Lá thu rơi, biểu tượng của thời gian và sự tàn phai, cuốn theo gió, mang theo những vỡ vụn của ký ức. Đặc biệt, “hạt sương thu lạnh lẽo” đọng trên “ngọn tình đầy” là một hình ảnh đầy chất thơ và tính biểu cảm. Đó không chỉ là hạt sương của tự nhiên, mà còn là giọt nước mắt không thành tiếng trong một tình yêu lặng thầm, cô đơn. Sự tương phản giữa cái “đầy” và cái “lạnh lẽo” càng làm bật lên tính chất mong manh và dễ vỡ của cảm xúc.

“Mênh mông sương khói nhẹ bay
Em xòe tay bắt chùm mây sương mù
Tưởng rằng nắm cả thiên thu
Nào ngờ một nhúm phù du hão huyền.”

(Mênh Mông Sương Khói)

        Đoạn thơ mang đậm màu sắc triết lý, thể hiện nhận thức sâu sắc của nhà thơ về sự phù du, mờ ảo của kiếp người. Hành động “xòe tay bắt chùm mây” tượng trưng cho khát khao nắm giữ cái đẹp, cái lý tưởng, nhưng cuối cùng, tất cả chỉ là “một nhúm phù du hão huyền.” Câu thơ như một tiếng thở dài, nhưng không bi lụy. Đó là sự tỉnh thức, là cái nhìn chín chắn và siêu thoát trước vòng quay vô thường của cuộc đời.

“Xuân về nhớ cánh đồng xanh   
Mênh mông lúa trổ nghiêng cành đón xuân
Khói lam vờn mái tranh già
Bếp hồng mẹ nhóm đậm đà tình thân.”

(Nhớ Xuân Quê Cũ)

        Ở đây, Tế Luân trở về với nỗi nhớ quê hương, một vùng ký ức đầy yêu thương và bình yên. Cánh đồng lúa, mái tranh, khói lam, bếp hồng… tất cả hiện lên như một bức tranh quê dân dã, nhưng chan chứa tình mẫu tử và cảm xúc gia đình. “Bếp hồng mẹ nhóm” không chỉ là hình ảnh vật lý, mà còn là nơi giữ lửa cho tình thân, là biểu tượng cho sự ấm áp của ký ức, của những mùa xuân tuổi thơ không bao giờ phai nhạt.

        Với Tế Luân, thơ ca không chỉ là phương tiện biểu đạt cảm xúc, mà là máu thịt của tâm hồn, là tiếng vọng của ký ức và niềm tin sâu sắc vào cuộc đời. Ông viết bằng tất cả những trải nghiệm từng trải qua. Chiến tranh. Chia ly. Tù đày. Và… cả những khoảnh khắc tĩnh lặng của thiền định. Thơ ông không ồn ào, không bi lụy, mà lặng lẽ chạm vào những tầng sâu nhất trong trái tim người đọc, nơi chất chứa nỗi nhớ, niềm yêu và khát vọng sống.

        Mỗi bài thơ như một cánh cửa mở ra thế giới nội tâm đầy trăn trở nhưng cũng giàu hy vọng. Từ nỗi đau của những người đã ngã xuống vì Tổ quốc, đến vẻ đẹp bình dị của quê hương, tình mẫu tử, tình yêu, và sự giác ngộ trong cõi thiền, tất cả đều hòa quyện thành một dòng chảy thi ca đậm chất nhân văn và triết lý.

Như một tuyên ngôn sống, câu thơ:

“Vẫn còn ngạo nghễ tiếng cười
Ưỡn cao bờ ngực nhìn đời hiên ngang.”

        Tất cả như đã kết tinh khí chất thi sĩ: kiên cường, ngẩng cao đầu giữa cuộc đời nhiều biến động. Ở Tế Luân, người ta không chỉ tìm thấy cái đẹp của ngôn từ, mà còn thấy cả tinh thần bất khuất, sự điềm nhiên trước vô thường, và một niềm tin không đổi vào giá trị của con người và nghệ thuật.

        Thơ Tế Luân; vì thế, không chỉ để đọc, mà để cảm, để lắng nghe và để soi chiếu chính mình trong đó.

Y Thi Võ Phú






Tôi là một họa sĩ. Hình do Gemini Ai thực hiện.
Thật ra tôi cũng là một họa sĩ nghiệp dư. tôi vẽ rất nhiều tranh, đủ thể loại.


Tranh sơn dầu trên vải (Tôi vẽ Con gái tôi)


Tôi Vẽ Hai Con Của Tôi
Tranh sơn dầu trên vải. Bức tranh này tôi vẽ khi còn ở Sài Gòn VN.
Khi định cư tại Hoa Kỳ, tôi đã tháo tranh ra khỏi khung gỗ, 
cuộn lại đem sang Mỹ. Tôi đã làm lại trong một khung hình 
"có tấm Kính bảo vệ" đẹp hơn.



Nghe Nhạc Trên Youtube

Xin Mời thưởng thức ca Khúc Giọt Nước Mắt Khóc Cho Quê Hương
Nhạc Thiên Phương - Phô Thơ Lê Tuấn (Em cúi xuống)
Music Video By Editor Louis Tuấn Lê




Ca Khúc Viết trong tù tập trung tại 
Miền Bắc Hoàng Liên Sơn
Ca Khúc Vết Loang Đọa Đầy


Mùa Xuân Trong Tù
Trại 6 Thanh Chương Nghệ Tĩnh






Tình Khúc Mùa Thu - Hoài Niệm Mùa Thu - Thơ Y Thy Võ Phú

 Ca khúc Hoài Niệm Mùa Thu. Tế Luân Phổ Thơ Y Thy Võ Phú.



Hoài Niệm Mùa Thu


Trở lại đây khi mùa vừa thay áo
Nắng hanh vàng cây lá đỏ chín quanh
Con sóc nhỏ bới tìm dưới hốc đá
Hạt dẻ khô rớt rụng để cất dành

Trở lại đây khi chiếc lá trên cành
Tay vẫy gọi đón chào như mùa trước
Ðàn cá rô tung mình trong suối nước
Chợt vui mừng khi thấy bóng đi qua

Trở lại đây tôi ngồi trên phiến đá
Gió rừng đưa hơi thở của mùa sang
Ánh nắng chiều rơi nhẹ qua kẽ lá
Chiếc lá xanh bỗng nhiên lại nhuốm vàng

Trở lại đây con đường xưa năm cũ
Sao cô đơn như chim lạc mất bầy
Chiếc lá già run nhẹ ở ngọn cây
Như thấu hiểu nỗi lòng tôi sao đấy

Trở lại đây với bao điều kỷ niệm
Tràn lên mắt từng giọt sầu chợt tuôn
Bài thơ viết năm rồi chưa kịp gởi
Ðã trôi theo dòng nước xuống cuối nguồn?

Y Thy Võ Phú


Mời thưởng thức ca khúc
Hoài Niệm Mùa Thu



Thứ Tư, 24 tháng 9, 2025

Tình Khúc Một Lần Đã Yêu -Tế Luân



Chia sẻ một tình khúc mới nhất của Tế Luân.
Bài thơ này tôi viết cho tình yêu và mùa thu, tôi đã phổ nhạc và chọn tựa đề 
Một Lần Đã Yêu. Tôi thực hiện một Music Video post trên Youtube.

Trân trọng
Lê Tuấn




Một Lần Đã Yêu


Em trải tóc, gió ngàn sô biển động
Môi em cười, chín đỏ cả mùa thu
Lời tình rơi, vang vọng trời nhung nhớ
Cạn chén rượu say, tàn mộng viễn du.

Em nhẹ bước, gió bay ngàn hạt bụi
Tan hợp rồi, hư ảo tựa chiêm bao.
Tình ta đó, mênh mang như vũ trụ,
Một thoáng đời mà ngỡ tựa nghìn sau.

Có phải yêu là gieo vào vĩnh cửu,
Một nhánh hoa rồi hóa kiếp vô thường.
Môi khẽ chạm, mà lòng như sóng dậy,
Mối tình chung là khúc hát yêu thương.

Và nếu mai đời trôi như mây khói,
Tình vẫn còn trong gió thoảng ban mai.
Dẫu hợp tan như vô thường chuyển tiếp
Ta đã từng yêu, nối tiếp cuộc tình dài.

Tế Luân



Xin mời thưởng thức tình khúc Tế Luân




Chơi đùa một chút với Gemini Ai cho vui.



Chơi đùa một chút với Ai cho vui. 

Tôi thấy rất nhiều người dùng công cụ Google Gemini, đây là Ai chỉnh sửa hình ảnh rất tuyệt vời của Google, nó hoàn toàn miễn phí. Chỉ cần open Google Gemini, bấm dấu cộng nhỏ để chọn hình cũ đem lên, rồi viết câu lệnh thay đổi theo ý mình muốn, có thể viết tiếng Việt, nhờ google dịch, rồi cop và dán vào nhấn OK là xong. Khoảng 15 second là có hình mới, rất dễ ai cũng có thể làm được. Câu lệnh thông dụng và đơn giản nhất là (Refresh this photo) làm mới tấm hình này, thế thôi Ai sẽ thực hiện ngay.
Mời xem một vài tấm hình tôi nhờ Ai làm chơi cho vui.
Lê Tuấn
Dưới mỗi tấm hình có phần chú thich.


(Hình này tôi nhờ Ai chuyển đổi background, 
tôi yêu cầu giữ nguyên khuôn mặt và trang phục.)



(Hình ày là hình đám cưới của chúng tôi, thờii gian lâu lắm rồi. 
Sau khi di tù (tập trung cải tạo) tôi mới lập gia đình, lúc ấy chúng tôi còn nghèo lắm, 
đám cưới tại nhà làm vài mâm cơn mời ít người họ hàng thế làn xong. 
Vì cả miền Nam VN đều nghèo. Việt Cộng nó chiếm hết rồi. "Nó đổi tiền 3 lần chiếm toàn bộ tài sản người dân miền Nam VN". )


(Hình này là hình đám cưới tại nhà, lúc ấy còn nghèo lắm "cơm không đủ ăn áo khôg đủ mắc" chỉ có vài mâm cỗ mời họ hàng, không sang trong như trong hình. Tôi nhờ Ai chuyển đổi background và thay trang phục truyền thống VN. Nhìn cũng OK.)


(Ngày cưới, người chụp hình đạo diễn cho chúng tôi hôn nhau, người thơ chụp hình đã chụp bức ảnh đen trắng với chất lượng không đẹp lắm, tại nhà bếp tối tắm ở nhà tôi. Hôm nay tôi nhờ Gemini Ai làm mới lại và thay đổi trang phục đẹp hơn, thay đổi background ở một nơi sang trọng)




(Hình này tôi làm họa sĩ, thật ra tôi cũng là một họa sĩ nghiệp dư, tôi vẽ cũng khá và nhiều và vẽ nhiều thể loại. Hình nhờ Ai thay đổi.)


(Hình này tôi và bà xã, thời gian mới lấy nhau, chụp một tấm hình đen trắng, 
nhờ Ai làm mới, và thay đổi Background)



(Hình Mẹ tôi, hình đen trắng cũ. Nhờ Ai refresh chuyển qua hình màu.)



(Hình mẹ tôi và tôi chụp năm 1948 tại Hà Nội, tấm hình đen trắng sờn cũ. 
Tôi nhớ Ai làm mới với câu lệnh. Refresh this photo. (làm mới tấm hình này ) 
Ai sẽ thay đổi từ đen trắng qua hình màu, nhưng giữ nguyên khuôn mặt không thay đổi.)


(Đây là bức tranh sơn dầu, tôi vẽ con gái tôi, bức tranh này khi cuộn lại rồi lâu ngày bị rạn nứt. Tôi thử nhờ Gemini Ai làm mới lại, nhìn góc phải cuối bức tranh có dấu hình qủa trám màu trắng là logo Gemini, nhưng nó không phục hồi được. Tôi chỉ thử thôi, và cũng để chứng minh rắng tôi cũng là một họa sĩ nghiệp dư, vẽ rất nhiều tranh (vẽ đủ thể loại).)



(Đây cũng là bức tranh sơn dầu tôi vẽ hai người con của tôi.)




(Hình chụp tự nhiên ngày Tết 2024.
Nhờ Ai thay Bacground)



Bà xã tôi Thúy Dung. 
nhờ Ai thay đổi background đang rót nước trà ngày Tết 2024.


Bà xã tôi Thúy Dung ngày Tết năm 2024


Hôm nay lại chơi đùa một chút với Gemini Ai photo cho vui.
Tôi là một người lính chiến QLVNCH, chiến đấu cho đến giờ phút cuối cùng (không đầu hàng). Lục tìm lại một vài hình (đời lính con xót lại) nhờ công cụ AI Photo làm mới xem sao.
Chia sẻ cùng Anh chị Em. Nhìn xem thời còn trẻ của tôi có ngầu không?
Lê Tuấn
Xem phần chú thích từng tấm hình.




(Hình chụp tự nhiên, năm tôi 20 tuổi. Còn rất ngây ngô không biết gì.)



(Hình tôi theo học tại trường Bộ Binh thủ Đức, 
hình đen trắng nhờ Ai chuyển đổi thành hình màu, năm ấy tôi 20 tuổi.)



Quân phục đại lễ trường Bộ Binh Thủ Đức. tôi nhờ Ai thay đổi, 
cho tôi đang đi dạo phố Sài Gòn năm 1969.


(Tôi là một cựu Thiếu Sinh Quân QLVNCH, từ năm 1961-1967. 
Và tiếp tục đời lính chiến cho đến 30 tháng 4 năm 1975. 
Hình chụp tự nhiên, tôi nhờ Ai chuyển đổi background.)



(Hình chụp tự nhiên, tôi nhờ Ai chuyển đổi background khung cảnh trường TSQ Vũng Tầu.)


(Hình chụp đen trắng rất cũ, tôi chụp tại Dà Lạt, khi ấy tôi theo học khóa Chiến Tranh Chính Trị tại Trường Đại Học Chiến Tranh chính Trị Đà Lạt, Hình như năm 1971)


(Hình chụp đen trắng 1990 khi ấy chúng tôi còn nghèo lắm, đang sống ở Sài Gòn.
Hai vợ chồng tôi vóc dáng gầy vì nhiều lo âu cho tương lại, cuộc sốngbúc hình này chụp trong nhà, hơi bị tối. Tôi nhờ Gemini AI chuyển đổi theo câu lệnh:"Refresh this photo, keep the face unchanged. Make the skin smoother, brighter. Switching to color makes everyone's faces look more rosy and beautiful. Change to luxurious clothes, like. Background in a luxury hotel lobby."


Chời đùa với Gemini Ai 
Thay đổi trang phục truyền thống Đại Hàn.
Happy Halloween.



Vợ chồng tôi mặc trang phục
truyền thống Dại Hàn.


Gia đình con trai t6oi
Thay đổi trang phục truyền thống Đại Hàn
Background ngày Halloween.



Cháu Gemma là cháu nội của tôi


Gia đình con gái tôi
Con rể là người Đại Hàn
Hình ảnh chuọp bình thường, tôi đã nhờ Gemini Ai
chuyển đổi trang hpục và background ngày 
lễ hội Halloween 


Jocopy là cháu ngoại của chúng tôi.
Tôi đã nhờ Gemini thay trang phục truyền thống Đại hàn
Backgound ngày lễ hội Halloween 


Cháu Jayden là em trai Jacopy cháu ngoại của chúng tôi.



Cháu ngoại Jayden


Hai anh em Jacoby và Jayden
Ngày lễ hội Halloween


Jayden cháu ngoại


Jacoby anh của Jayden cháu ngoại



Tham dự Tết Trung Thu 2025.
Hình do Gemini Ai thực hiện



 
Cuộc Sống Và Thi Ca
Lê Tuấn

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2025

Mùa Thu Khởi Sắc Trên Thung Lũng Hoa Vàng September 2025


Mùa thu đã bắt đầu khởi sắc trên vùng trời Miền Bắc California.
Trên Thung Lũng Hoa Vàng. Tôi cũng bắt đầu viết những vần thơ cho mùa thu và tình yêu.
Xin chia sẻ những vần thơ Mùa Thu, xin gửi đến những người yêu thích Thơ.
Lê Tuấn




Ngày Ấy Thu Vàng

Lá thu tạo hoá dát vàng
Bay theo cõi mộng lang thang mây chiều
Áo em lụa mỏng hồn phiêu
Ngõ hồn lãng đãng liêu xiêu ngại ngần.

Tóc em xõa xuống ngực trần
Thơm từng hương phấn xa gần nhớ quên
Phố buồn xa vắng mông mênh
Hàng cây bóng đổ chênh vênh đợi chờ.

Cánh hoa ngày ấy còn mơ
Sắc hương đôi tám ngây thơ giữa trời
Tuổi nào em bước vào đời
Tuổi em mười tám xuân thời đắm say.

Hương trinh thơm nhẹ trên tay
Thu về mở cửa tháng ngày ngao du
Em cười nở đóa hiền từ
Cõi hồn phiêu lãng cho dù hư không.

Tế Luân 


Mùa Thu Vàng Áo


Đâu phải mùa thu, nhuộm em vàng úa
Đâu phải lá rơi, che giấu niềm đau
Một thoáng ngẩn ngơ nhìn chiều tắt nắng
Tuổi đã già ngày tháng sẽ qua mau.

Đôi mắt em làm chiều thu nhuộm tím
Mái tóc dài bay theo cánh đồng hoa
Môi hồng đỏ nụ cười dòng suối mát
Làm ướt hồn anh, hạnh phúc chan hoà.

Em hiện diện mùa thu chợt bừng sáng
Toả ngát hương cho tình yêu tái sinh
Mùa thu có em, hồn anh bối rối
Cho một ngày rực rỡ ánh bình minh.

Tế Luân
Tình yêu mùa thu



Thung Lũng Lá Vàng

Sương mù giăng phủ một mùa sang
Cánh lá nhẹ bay thung lũng vàng
Bóng ai như dáng em đùa bước
Mảnh áo lụa đào, ngắm nở nang.

Ngọn gió thổi về rung nhánh lá
Ngày buồn ly biệt nỗi cô đơn
Em không trang điểm nhìn hoang dại
Làm khổ lòng tôi nét giận hờn.

Em vẫn kiêu sa, lạnh hững hờ
Mắt buồn xa vắng, thoáng trơ vơ
Nhưng sao cuốn hút tình tôi lại
Để lá thu vàng thêm xác xơ.

Dạo bước chợt nghe tiếng lá khô
Tình em như sương trắng mơ hồ
Lời thơ làm ướt thêm dòng mực
Trang giấy buông rơi xuống mặt hồ.

Lê Tuấn



Hạt Sương Non

Tình như hạt sương non
Long lanh đọng trên cành
Nắng vừa lên đã vỡ
Ngỡ ngàng qua rất nhanh.

Khi xưa tuổi còn son
Dáng xinh xinh mượt mà
Em là hoa biết nói
Viết thành lời tình ca

Em là một đoá hoa
Loài hồng gai sắc nhọn
Đâm vào tim rịn máu
Thuốc tiêm chủng bào mòn.

Tình từ đó đã quen
Loại biến thể yếu mềm
Trái tim côi miễn nhiễm
Không còn sợ xa em.

Tế Luân

Tình Khúc Tế Luân. Ngày Xưa Sài Gòn Trong Tôi.



Một giai điệu hay, một kỷ niệm đẹp.
Xin gửi đến quý vị, mời thưởng thức Tình Khúc Tế Luân.
Ngày Xưa Sài Gòn Trong Tôi. Giai điệu tuyệt vời. Hình ảnh Sài Gòn xa xưa trước năm 1975.
Video Editor Louis Tuấn Lê.
Lê Tuấn


Ca khúc:
Ngày Xưa Sài Gòn Trong Tôi

[Verse 1]
Sài Gòn trong nỗi nhớ,
Có Bến sông xưa mang tên Sài Gòn.
Có bóng mưa bay bên bờ Thủ Thiêm,
Thiếu nữ ngây thơ áo trắng tan trường về.
Nón lá nghiêng che, vui bước trên vỉa hè,
Trời mưa theo bóng chân mây.

[Pre-Chorus]
Chợ Bến Thành nghiêng soi nhịp sống,
Áo trắng tung bay trên phố vắng.
Hàng me xanh rợp bóng đường dài,
Ly cà phê đen, khói thuốc bay quán nhỏ.

Tiếng hát ai vang bài tình ca xưa cũ

Lẫn trong giọng rao hàng buổi chợ sớm mai

[Chorus]
Sài Gòn ơi, bao năm xa nhớ,
Tiếng chuông nhà thờ vọng xuống chiều buông.
Ngọn gió mênh mang nỗi nhớ,
Ru nỗi lòng người lữ khách tha hương.
Một Sài Gòn năm cũ,
Vẫn thắp lửa trong tim.

[Verse 2]
Nhớ một buổi sớm mai mù sương,
Dòng người hối hả, phố Tự Do đèn vàng.
Tiếng xe lam, tiếng xích lô gõ nhịp,
Người nghệ sĩ ôm cây đàn hát dở,
Khúc nhạc buồn theo gió thoảng xa bay.

[Bridge]
Sài Gòn năm ấy, giấc mơ chưa kịp gọi tên,
Cánh thư xưa nằm im trong ngăn kéo.
Kỷ niệm hóa thành mây trắng,
Trôi ngang trời ký ức mênh mang…

[Chorus – lặp lại]
Sài Gòn ơi, bao năm xa nhớ,
Tiếng chuông nhà thờ vọng xuống chiều buông.
Ngọn gió nào mang mang nỗi nhớ,
Ru nỗi lòng người lữ khách tha hương.
Một Sài Gòn năm cũ,
Vẫn thắp lửa trong tim.

[Outro]
Và ta ngồi đây, giữa miền xa xứ,
Nghe tiếng mưa đầu hạ rơi nhòa ô cửa.
Chợt nhớ Sài Gòn, một Sài Gòn năm cũ,
Ngàn năm còn thắp lửa trong tim tôi.

Tế Luân


Xin mời thưởng thức


Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2025

Một Chuyến Du Hành Trên Du thuyền Carnival Legend



Một Chuyến Hải Hành Trên Du Thuyền Carnival Legend
4 Day Cruise. San Francisco To Ensenada, Mexico. August 28 To September 1st, 2025



Một Chuyến Hải Hành
Trên Du Thuyền Carnival Legend

       Có những chuyến đi chỉ diễn ra trong vài ngày ngắn ngủi, nhưng dư âm của nó lại lưu giữ trong lòng người suốt nhiều năm về sau. Anh Chị Em VTLV có một lần hội ngộ trên du tuyền sang trọng từ 08-28 đến 09-01-2025. Chuyến hải hành bốn ngày trên du thuyền Carnival Legend từ San Francisco đến Ensenada, Mexico là một trong những hành trình như thế – một cuộc hội ngộ hiếm hoi của tám anh chị em trong gia đình VTLV.

       Buổi chiều hôm đó, thành phố San Francisco phủ lên mình một màn sương mỏng như tấm voan trắng nhẹ tênh. Trên bến cảng (pier 28) thành phố San Francisco, một du thuyền vĩ đại mang tên Carnival Legned đang đậu bến. chờ hành khách lần lượt lên tầu. Vài nét về du thuyền Cranival Legend

       Carnival Legend là một du thuyền hạng Spirit, được Kværner Masa-Yards tại Helsinki, Phần Lan hạ thủy năm 2002, với sự bảo trợ của Dame Judi Dench. Chuyến hải trình đầu tiên của du thuyền là một chuyến du ngoạn châu Âu từ Harwich, Vương quốc Anh, đến Amsterdam. Du thuyền đã được tân trang vào năm 2014 cho thị trường Úc và gần đây nhất là vào năm 2024 để bổ sung thêm các địa điểm mới và nâng cấp các địa điểm hiện có, phản ánh lịch sử hoạt động liên tục của du thuyền tại nhiều khu vực, bao gồm Bắc Mỹ, Châu Âu và Úc.

    Carnival Legend có sức chứa 2.124 hành khách, với sức chứa tối đa 2.680 hành khách. Tốc độ hoạt động thông thường của tàu là 22 hải lý/giờ, tương đương 40.744 km giờ. Du thuyền có thể chở khoảng 961 thành viên thủy thủ đoàn để phục vụ hành khách và quản lý tàu.

      Khi tàu nhổ neo, tôi đứng trên boong nhìn cây cầu Cổng Vàng từ từ lùi xa trong ánh hoàng hôn rực rỡ, lòng bồi hồi xen lẫn niềm hân hoan. Không khí trên tàu rộn rã, tiếng người cười nói, tiếng nhạc du dương và mùi hương đồ ăn từ các nhà hàng quyện vào nhau tạo nên một bức tranh sôi động mà ấm áp.

    Carnival Legend không chỉ là một du thuyền, nó như một thành phố nổi trên biển với đầy đủ tiện nghi: nhà hàng, quán bar, rạp hát, hồ bơi, spa và cả sòng bài.

Nhưng điều khiến chuyến đi trở nên đặc biệt không nằm ở sự xa hoa ấy, mà là sự hiện diện của từng gương mặt thân quen trong nhón VTLV. Như cá nhân tôi, vì bà xã cón bận cháu nội cháu ngoại, nên không đi, tôi đi chung với nhà thơ Mạc Phương Đình vì (bà xã anh cũng không tham dự) hai anh em chúng tôi, ở chung một phòng hai gưởng ngủ riêng, phòng có balcony nhìn ra biển. Rất tiện nghi không thua gì những Hotel lớn. Mặc dù đây là trên du thuyền.

    Anh Chị Em VTLV tham dự lần này có. Tôi và nhà thơ Mạc Phương Đình, Phương Hoa + phu quân Đăng Khoa, Anh Hồng Dũng + Ngọc Anh phu nhân. Chị Thanh phu nhân anh Chinh Nguyên + Tuyế Nhung.

    Du thuyền có tất cả 11 tầng, tầng 10 +11 là trên boong, tầng 9 là nhà hàng ăn uống, nơi đây phục vụ ăn uống gần như 24/24.

    Ban ngày, chúng tôi dạo quanh tàu, nhâm nhi cà phê trên boong tầng cao, ngắm mặt biển bao la như tấm thảm xanh thẫm trải dài vô tận. Buổi tối, cả nhóm tụ họp trong nhà hàng chính, trò chuyện và cười vang dưới ánh đèn vàng dịu dàng. Có những lúc, không cần nói gì, chỉ cần nhìn nhau, nụ cười đã thay cho muôn lời nhắn gửi của tình thân.

Ngày thứ ba, du thuyền cập bến Ensenada, chúng tôi đã mua vé xe bus online (50 dollars một người) xe chở đi thăm viếng thành phố Ensenada, một thành phố biển nhỏ nằm ở phía Bắc Baja California.

Ensenada chào đón chúng tôi bằng nắng vàng rực rỡ và gió biển mặn mòi. Cả nhóm đi dạo khu phố như một chợ trời, chúng tôi ghé thăm La Bufadora, nơi có cột nước biển phun cao từ vách đá, như một kỳ quan tự nhiên. Tiếng sóng vỗ, tiếng reo hò của du khách, tiếng máy ảnh lách cách, tất cả hoà quyện thành một khúc nhạc sống động của phong cách Mexico và ký ức đầy kỷ niệm.

    Buổi chiều hôm ấy, chúng tôi trở về du thuyền, lại gặp nhau củng ăn tối trên du thuyền. Buổi tối hôm ấy con tầu vẫn lặng lẽ bỏ xa thành phố nhỏ Ensenada trở về vịnh San Francisco

    Lúc 6 giớ sáng ngày 1 tháng 9, 2025. Khi tàu quay về lại San Francisco, bình minh bắt đầu rực rở, bầu trời vẫn xanh, biển vẫn yên, nhưng trong lòng mỗi người như có một nỗi lưu luyến khó tả. Đúng 8 giớ sáng mọi người lần lượt ra khỏi con tầu, đi qua vòng đai kiểm soát, trình passport và thẻ phòng, họ sẽ scan thẻ phòng là biết quý vị đã hoàn tất thủ tục check out. Xuống bến cảng Chuyến đi kết thúc, nhưng kỷ niệm thì không. Nó như một cuộn phim quay chậm, lưu giữ ánh mắt, tiếng cười, và cả những cái ôm thật chặt. Riêng tôi ngoài hành lý sách tay tôi còn cả một album hình ảnh và video, khi về nhà tôi sẽ thực hiện một Video Một Chuyến Hải Hành.

Chuyến đi tuy chỉ kéo dài bốn ngày, nhưng đã để lại trong lòng mỗi người chúng tôi những kỷ niệm sâu sắc. Có lẽ, điều kỳ diệu nhất mà biển cả ban tặng không phải là phong cảnh, mà là cơ hội để những Anh chị Em VTLV, cùng ngồi lại bên nhau, lắng nghe nhau, và sống trọn vẹn từng khoảnh khắc bên nhau.

Louis Tuấn Lê
September 4, 2025




Một Chuyến Hải Hành


Ta gặp nhau giữa biển trời xanh ngát
Gió lồng lộng, sóng vỗ đời hân hoan
Trời mây nước hải âu tung cánh trắng
Ngọn gió hương tình, gặp gỡ hợp đoàn.

Ta gặp nhau giữa muôn trung biển gọi
Biển ru tình say đắm những vần thơ
Lòng phơi phới, tình đong đầy thắm thiết
Trả lại bình yên, biển dệt ước mơ.

Cùng hẹn hò giữa biển yên sóng gió
Thuyền ra khơi, mờ mịt bóng quê hương
Ngắm hoàng hôn biển dạt dào thương nhớ
Đời hân hoan quên dấu vết đoạn trường.

Tế Luân

Bài thơ này tôi đã hòa âm thành mộ ca khúc
Tình khúc này tôi đã làm nền cho Video Một Chuyến Hải Hành.


Mời vào đường link google photos xem nhiều hình ảnh


                                          Xin mời xem phim