Xin chia sẻ cùng quý vị một bài thơ cũ, tôi viết cách đây 4 năm, hôm nay tình cờ facebook nhắc lại.
Thấy vui nhất là những comment khích lệ (thơ hay) hay là vần thơ như có ấm hưởng của TTKH vân vân.
Trân trọngLê Tuấn
Ngày Xưa Còn Lại
Ngày trước thơ tôi hời hợt quá
Ngôn từ vụng dại, rất ngây ngô
Em từ đâu đến hồn điên loạn
Dẫm nát thơ tôi đến dại khờ.
Ngày ấy ngây thơ chẳng biết gì
Một mình ôm trọn mối tình si
Trái tim khờ khạo đầy vết xước
Cho nỗi buồn vương, buổi chia ly.
Em đi để lại những tội tình
Từ đó tôi yêu trời cao xanh
Yêu đêm trăng sáng miền quê lạnh
Yêu lá thu vàng, phố vắng tanh.
Từ đó tôi yêu cả nỗi niềm
Bầu trời sao sáng lúc về đêm
Những cô con gái bên hàng xóm
Yêu lá, yêu hoa, rụng bên thềm.
Em đến, rồi đi không dám hẹn
Một lần gặp mặt giữa ngày xuân
Người ở nơi xa miền đất lạ
Người có chạnh lòng, chút bâng khuâng.
Bỗng đâu nỗi nhớ tràn trong tim
Đánh thức lòng tôi chuyện chúng mình
Cho tôi chép nốt dòng dư lệ
Thấm ướt bài thơ, khóc chút tình.
Đau gì một mảnh tình tan vỡ
Hoa đã tàn phai thân xác xơ
Tóc đã bạc màu sương tuyết trắng
Còn ai thương nhớ với đợi chờ.
Tôi viết bài thơ chuyện khi xưa
Vì đâu nỗi nhớ đến không ngờ
Cố quên đi nhé lòng câm nín
Sao lại thở than những dòng thơ.
Tôi sợ bài thơ tình viết lên
Có tiếng ai kia khóc một mình
Như tiếng phận người đang rên siết
Tan nát đời nhau những tội tình.
Tôi vẫn tin rằng có một người
Thiết tha nhớ lại tuổi đôi mươi
Ngày xưa gặp gỡ không duyên phận
Để nhớ, để yêu cũng một thời.
Tế Luân
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
Viết bài thơ tình nhớ chuyện ngày xưa.Tạ Ơn
Xin tạ ơn mùa thu
Nở vàng trên thung lũng
Tạ ơn ngọn gió mới
Cho ta lời tình chung.
Tạ ơn lá cờ hoa
Những ngôi sao lấp lánh
Tạ ơn trời đất lạ
Nâng đỡ người lữ hành.
Cuộc khổ nạn dừng chân
Đãi ngộ ngàn hương vị
Cuộc đời bao nghiệt ngã
Trời tự do nương thân.
Tạ ơn quê hương mới
Đất bình an chim đậu
Đời sống buồn thôi khóc
Hoài niệm tình ân sâu.
Cờ tự do tung bay
Vắt ngang qua bầu trời
Tạ ơn từng ơn phước
Tự
do ngập hồn tôi.
Tế Luân
Bài thơ viết cho ngày lễ Thanksgiving 24
Mùa Thu Tĩnh Lặng
Cô bé xinh của tôi
Hàng cây lá đã vàng
Ngọn gió thu vừa thổi
Trên lối đi dòn tan.
Tiếng lá khô tan vỡ
Bước cạnh em trên đường
Tiếng vô thường bỡ ngỡ
Lạc lõng vào trang thơ.
Những con chim bay lên
Tiếng kêu vọng mây xanh
Em giật mình thở khẽ
Hơi ấm tỏa lan nhanh.
Em chạm vỡ tim côi
Nụ hồng trên đôi môi
Tôi thèm nụ hôn ấy
Đó là thu của tôi.
Còn gì đẹp hơn thế
Vị ngọt ngào dễ thương
Dòng máu tuôn mạch sống
Rỉ từng giọt vô thường.
Tế Luân
Ca khúc Mùa Thu Tĩnh Lặng
Nhạc sĩ Phạm Đức Huyến phổ nhạc bài thơ
Của thi sĩ Tế Luân
Trình bày ca sĩ Thanh Hoài
hát bè Sơn Túi Đỏ