Ru đời
“viết tặng nhà thơ Mạc phương Đình, khi đọc tác phẩm (Ru người. Ru đời)”
Bỗng dưng câu nói ngại ngùng
Cơn đau thắt lại nghìn trùng nhớ thương
Ru đời điệp khúc vấn vương
Nương theo dòng chảy đoạn trường chơi vơi
Ru người giọt lệ nhẹ rơi
Khóc cho thân phận. Ru đời lưu vong
Thả hồn vào chốn hư không
Lắng nghe tâm động cõi mông lung buồn.
Lê Tuấn
(Cảm nhận qua tác phẩm thơ của thi nhân Mạc Phương Đình)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét