Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

Tôi Và Cái Bóng - Sợi Tơ Vàng + Bóng Hình

Bài thơ tôi viết như lời tâm sự với cái bóng của chính tôi. Mỗi người trong chúng ta đều có một cái bóng, khi cảm thấy cô đơn, hãy thử nói chuyện với nó, bởi vì chính cái bóng là chiều sâu thẩm nhất của tâm hồn. 

Trân trọng
Lê Tuấn




Tôi Và Cái Bóng

1

Tôi nhìn cái bóng của tôi

Tôi đi bóng cũng nổi trôi theo cùng

Dù cho mưa gió bão bùng

Đi đâu bóng cũng tháp tùng theo sau.

2

Tôi và bóng sống cùng nhau

Lên voi xuống chó, buồn đau không màng

Đèn khuya nến hắt hiu vàng

Tôi ngồi bóng cũng một hàng cạnh bên.

3

Đến khi bóng tối chùm lên

Tôi và cái bóng mang tên phận người

Nhìn trời nhìn đất khóc cười

Dựa vào nhau đứng một đời trần ai.

4

Khi vui dạo bước đường dài

Khi buồn đứng dậy vươn vai quên buồn

Mặc cho bão nổi mưa tuôn

Mặc cho thế sự điên cuồng đổi thay.

5

Bóng và tôi mộng nơi này

Cái duyên kỳ ngộ chứa đầy hồn tôi

Tôi và bóng một dòng thôi

Bên cầu sông thẫm nước xuôi bến chờ.

6

Giữa trời đất bụi mịt mờ

Tôi và bóng chạy bơ phờ thế gian

Từ khi thế sự đứt ngang

Tình đời xung xát bạo tàn thấm đau.

7

Quê hương chìm đáy bể dâu

Bóng cùng tôi cắn miếng sầu chia đôi

Cái răng cái tóc phai phôi

Thân tôi cùng bóng, nước trôi qua cầu.

8

Ngày xưa ngần ngại mưa ngâu

Bây giờ đã bắc nhịp cầu đến thăm

Duyên em vương vấn trăm năm

Trao nhau khăn lụa tơ tằm gấm hoa.

9

Áo bay quấn quýt đôi tà

Ngày xuân chải chuốt mượt mà hương say

Nương theo bóng đổ chiều tây

Hạ qua, Xuân đến, thấm đầy ước mơ

10

Giữa trời gió bụi mịt mờ

Bóng tôi nghiêng xuống đón chờ bóng em

Thẹn thùng tay vén buông rèm

Cửa xuân hé mở vội đem nhau về.

11

Tài hoa chìm lắng đam mê

Hồn thơ gửi gắm câu thề đó đây

Thương nhau tay nắm trong tay

Theo chiều bóng đổ bước dài gót mơ.

12

Viết trang tình sử bài thơ

Chữ duyên tiền định bây giờ mới hay

Bóng tôi nghiêng đổ chiều tây

Bóng em nghiêng đổ trên tay người tình.

13

Tôi cùng em một hành trình

Một chiều bóng đổ chúng mình có nhau

Đến khi tóc bạc mái đầu

Tuyết rơi gió lạnh đêm thâu phận người.

 

Lê Tuấn

“Cảm nhận về cái bóng của chính tôi. Có đôi lúc thật cô đơn nhưng khi nhìn lại, 

tôi vẫn nhận ra cái bóng của chính tôi đang ở bên cạnh.

Viết để đâm thủng những suy tư, viết cho dòng chảy của suy niệm không bị ngưng đọng, sẽ trở nên tắc nghẽn. Viết cho dòng suối của tâm linh tuôn chảy mãi.

Cái bóng của tôi cũng là cái bóng của người bạn đời luôn tận tụy bên cạnh.




SỢI TƠ VÀNG
(Kính họa bài Tôi Và Cái Bóng của thầy Lê Tuấn)

1.

Tơ vàng cột mảnh đời tôi
Nửa kia cùng nước quyện trôi chung cùng
Tình thơ ngày ấy cháy bùng
Mấy mươi năm vẫn bóng tùng nương sau

2.
Tơ vàng đan quyện đời nhau
Buồn vui cộng hưởng khổ đau nào màng
Dẫu đem gác tía lầu vàng
Cũng không khiến được thay hàng chuyển bên
3.
Tơ vàng Nguyệt Lão dệt lên
Bao phen chìm nổi mang tên một người
Bên nhau giữ vẹn môi cười
Trái tim đã chọn trọn đời vì ai
4.
Tơ vàng một sợi nối dài
Xuân sang hạ trưởng sánh vai vui buồn
Cho dù mưa đổ triều tuôn
Cho dù sấm sét nộ cuồng chẳng thay
5.
Tơ vàng luồn mỗi sợi này
Là duyên tiền kiếp đong đầy trao tôi
Xuân sang hạ trưởng khôn thôi
Bao nhiêu trắc trở ngược xuôi thuyền chờ
6.
Tơ vàng từ chốn xa mờ
Giăng chi gút thắt phạc phờ trần gian
Thử lòng sợi dọc sợi ngang
Tình son giữ vững mới tàn cơn đau
7.
Tơ vàng buồn biển hoá dâu
Gió đong đưa kéo nhịp sầu nhân đôi
Tình luôn như thuở thai phôi
Nhìn trăng lòng sợ bóng trôi chân cầu
8.
Tơ vàng trải chặn cơn ngâu
Yến xa oanh vẫn bắc cầu cho thăm
Lìa bao năm khổ bấy năm
Ngàn dâu rồi cũng vì tằm đơm hoa
9.
Tơ vàng nhuộm ánh chiều tà
Sáng câu hạnh phúc mặn mà đắm say
Niềm vui chất ngất thềm tây
Tao phùng đà trọn đong đầy giấc mơ
10.
Tơ vàng đã vẹt sương mờ
Chim hồng ghé bến đậu chờ thuyền em
Bóng ai ẩn hiện sau rèm
Vui câu hiệp phố bướm đem hoa về
11.
Tơ vàng trải thảm cung mê
Bao năm xa cách hương thề còn đây
Bồi hồi tay lại cầm tay
Chuyền nhau hơi ấm cho dài cơn mơ
12.
Tơ vàng nhả sợi thành thơ
Nên câu Lục Bát bây giờ thấy hay
Sông Tương cầu nối Đông Tây
Tình xưa nồng ấm vòng tay ân tình
13.
Tơ vàng dõi bước đăng trình
Từ đây hai bóng đôi mình chung nhau
Trao yêu thương đến bạc đầu
Sớm hôm thi phú gồm thâu tình người.

Phương Hoa - OCT 13th 2020



Bóng Hình 
1

Âm thầm bóng vẫn theo tôi
Buồn vui kề tựa dạt trôi sát cùng 
Ấm hơ ánh lửa bập bùng 
Bên đời vẫn mãi phục tùng trước sau 
2
Bóng luôn quyến luyến vì nhau 
Một thời rũ rượi tình đau mơ màng 
Những chiều có nắng hanh vàng 
Bóng cây rậm mát bước hàng liễu bên 
3
Chim ca hát nhảy bay lên 
Bóng khe khẻ gọi thầm tên yêu người 
Nhiều khi đánh mất nụ cười 
Ta im lặng bạn khóc đời vì ai 
4
Trăng lên soi bóng đêm dài 
Giọt sương nhỏ xuống đôi vai lạnh buồn 
Trầm u mấy giọt lệ tuôn 
Vỗ về an ủi lo cuồng lắm thay 
5
Bóng theo tôi đến nơi này 
Mùa thương nụ ước ấm đầy lòng tôi 
Tuy hai giống một mà thôi 
Dẫu cho nước cuộn chảy xuôi dòng chờ 
6
Có khi lại gối nguyệt mờ 
Bóng đêm sâu thẳm xoay phờ trần gian
Chồn chân mõi gối dọc ngang 
Lượm từng mảnh vỡ hoang tàn nhuộm đau
7
Nổi chìm lắm chuyện biển dâu 
Bóng hình chịu đựng trái sầu hứng đôi
Hoài đeo nào nói chia phôi 
Lặng lờ nhìn nước thầm trôi dưới cầu 
8
Có thời chờ mãi giọt ngâu
Ơn trời giúp đỡ chuyến tàu đến thăm
Hẹn hò duyên hợp ngàn năm
Tơ vương quấn quýt nhả tằm dệt hoa
9
Ngày Xuân dạo ngắm khỏe tà 
Tươi xinh vạn vật mặn mà đắm say 
Nắng hồng rực rỡ trời tây
Hương tình nhạc ái đong đầy giấc mơ 
10
Mùa thương bóng hạ bước hờ 
Chân theo chân vẫn đợi chờ bóng em
Rồi khi dao mọc bên rèm 
Chung trà sen ướp lùa đem mộng về 
11
Tình thu diễm ảo đắm mê
Mơ vời tiếng nhẹ trăng thề tỏa đây 
Yêu thương nhẹ siết đôi tay 
Nụ hường ẻo lã nở đài ngẩn ngơ 
12
Ta say dệt trải lên thơ 
Từng chiều mưa đổ hằng giờ họa hay
Đìu hiu bão gió mù lay
Cũng đàn êm dịu nói thay chuyện tình.
13
Bốn mùa chuyển tiếp chương trình 
Đường hoa nở rộ hai mình kề nhau
Dầu mái tóc bạc nhuộm đầu 
Bóng hình gắn bó bền lâu kiếp người.


  Minh Thúy Thành Nội 
Tháng 10/13/2020





Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

Lãng Đãng Chiều Thu

Trở về vùng trời mùa thu trên Thung Hoa Vàng, miền Bắc California. Tôi vẫn lang thang trong tâm tưởng và còn tiếp nối những vần thơ viết cho tình yêu và mùa thu. Thêm một chút hương tình, lãng mạn xin gửi cho đời thêm hương vị của thi ca. Xin gửi tặng ACE bài thơ Lãng Đãng Chiều Thu. Chúc vui và bình an trong mọi ngày. 
Lê Tuấn 


Lãng Đãng Chiều Thu

Lãng đãng mặt hồ phủ khói sương
Nghe mùa thu đến khắp phố phường
Vàng thu lá cuốn bay theo gió
Để nhớ mong về thêm vấn vương.

Tà áo dài bay dưới nắng thu
Em đến xóa tan bóng sương mù
Ửng hồng mây tím niềm thương nhớ
Duyên dáng làm sao, ngày lãng du.

Em đứng chờ ai! Tiếng thở dài
Để lá vàng rơi điểm trên vai
Nắng rọi xuyên ngang tà áo mỏng
Dáng đẹp gây mê, chiều nắng phai. 

Tôi vẫn chờ em những tháng ngày
Như mùa thu đến sáng hôm nay
Trên con đường lá vàng trải thảm
Lặng lẽ buồn xa cuối chân mây.

Tại sao em không đến bên nhau
Để bóng tàn phai phủ thêm sầu
Cài trâm nỗi nhớ vào trong tóc
Sợi nhớ sợi thương rụng trắng đầu.

Tóc liễu trải dài nỗi nhớ mong
Biết mối nào đau ở trong lòng
Mấy thu mưa gió buồn thân phận
Cuốn hút vào nhau xoáy theo vòng.

Lê Tuấn
Cảm tác về mùa thu, thả hồn theo vần thơ
Viết mãi cho tình yêu thăng hoa.
Thung Lũng Hoa Vàng, San Jose Tháng 10 năm 2020



Thứ Ba, 29 tháng 9, 2020

Lời Tình Mùa Thu. Thi Họa. Phương Hoa - Minh Thúy và Lê Tuấn

Tiếp nối những vần thơ viết cho mùa thu. Chia sẻ hai bài thơ tôi mới viết, xin gửi đến ACE những ai yêu thích thơ, xem như một món quà tinh thần, để tâm hồn thêm một chút thị vị hóa, cho đời sống thêm một chút (romantic) lãng mạn, quên đi những buồn lo của đời người. Chúc ACE một cuối tuần tràn đầy niềm vui và bình an. Xin cám ơn hai nữ sĩ. Phương Hoa và Minh Thúy, đã góp tiếng trong những bài (Thi Họa) rất hay. Tất cả thật là tuyệt vời cho mùa thu thêm phần quyến rủ, lãng mạn hơn. Trân Trọng.

Lê Tuấn




Lời Tình Mùa Thu
Thu muốn tỏ lời tình xưa chưa nói
Nhặt lá rơi nhìn lại nhớ tên người
Mở trang thư, tôi đã viết thành lời
Em nơi ấy tình đầy vơi nỗi nhớ.

Tôi nơi đây đường chiều muôn cách trở
Đã cuối thu trời lạnh buốt gió đông
Thơ tôi viết mang nặng mối tình nồng
Em còn nhớ tình trao nhau chưa đủ.

Đêm thanh vắng nhớ mong hoài không ngủ
Đừng trách nhau thêm nặng nỗi u buồn
Để quên đi tiếng mưa đêm gió cuồng
Duyên tình lỡ mà sao còn bịn rịn.

Thu vẫn thế sương giăng mờ phủ kín
Lá còn rơi nương theo bóng chiều tà
Nếu ngày ấy mình đừng có quen nhau
Duyên tình lỡ nỗi đau này ai trả.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
Viết những vần thơ tình cho mùa thu”
San Jose Tháng 9 năm 2020




Nỗi Nhớ
Trời sai cơn gió đi tìm
Gặp em gió cũng đứng im lặng chờ
Đợi khi em đến bất ngờ
Thổi bay một chút bụi mờ trần ai.

Thướt tha trong chiếc áo dài
Nửa bay trong nắng, nửa phai bóng chiều
Bỗng đâu nỗi nhớ niềm yêu
Tìm về trong nỗi cô liêu ngượng ngùng.

Trời Cali bỗng trùng phùng
Gió lay động nhẹ một vùng lá rơi
Tơ vương đau thắt tình người
Đâu đây nỗi nhớ bồi hồi âm vang.

Lê Tuấn
“Tháng 9 thu về trên thung lũng hoa vàng San Jose.
Mùa Covid 2020”


MT xin họa theo bài Lục Bát 
“ Nỗi Nhớ “ 


Hoài Mơ 

Nhớ em biết hướng nào tìm 
Tiết thu , bóng hạ lặng im đợi chờ 
Thời gian lướt vội không ngờ 
Từng chiều mây nhạt khói mờ ngóng ai. 

Em xưa tóc xoả mượt dài 
Tà bay tha thướt khiến phai nét chiều 
Cho tôi lặn hụp sóng yêu 
Hồn say chếch choáng liêu xiêu ngại ngùng. 

Mơ em dệt mộng tương phùng 
Chén trà đối ẩm bên vùng trăng rơi 
Tim này dâng trọn đến người 
Hoài thương hoài nhớ từng hồi nhịp vang. 


Minh Thuý Thành Nội 
Tháng 9/28/2020 


MT Xin họa bài thơ “ Lời Tình Mùa Thu “ 


Sắc Thu Màu Nhớ 


Thu quyến rũ bao nhiêu lời muốn nói 
Khỏa tình thơ say vọng tưởng về người 
Lá vàng bay nhặt bóng dệt thêu lời 
Đêm vắng lặng nghe lòng vây sợi nhớ. 

Đời viễn xứ mây ngàn muôn gió trở 
Ngày đợi chờ nhường bước lối vào đông 
Thu tàn phai bóng nhạt gợi tim nồng 
Nào ước hẹn cho nên tình chẳng đủ. 

Gió thổi lạnh đêm thâu dài giấc ngủ 
Dạ tơ vương xoáy mộng buốt cơn buồn 
Gọi hương xưa sóng dạt mạnh quay cuồng 
Bờ kỷ niệm đành chôn sâu chặt rịn. 

Đêm là bạn vuốt ve thầm nỗi kín 
Liễu rung chi chẳng thấy ánh trăng tà 
Bởi cung sầu phím lạc chẳng gần nhau 
Thu lộng ý quanh đời xin hẹn trả. 


Minh Thuý Thành Nội 
Tháng 9/28/2020 


TIM YÊU 
(Kính họa bài Lục Bát Nỗi Nhớ của thầy Lê Tuấn) 


Gió xôn xao bước kiếm tìm 
Tim ai rối nhịp lặng im đợi chờ 
Tình len lén đến không ngờ 
Hương pha chất ngất phủ mờ bóng ai 

Xinh xinh tà áo buông dài 
Hồn thêm ngơ ngẩn hồng phai ráng chiều 
Dạt dào xao xuyến niềm yêu 
Theo em chân bước liêu xiêu ngại ngùng 

Hữu duyên thiên lý tương phùng 
Lòng như mây tím ửng vùng chiều rơi 
Này môi, này mắt, này người 
Tim yêu rộn rã từng hồi reo vang 


Phương Hoa -Sep 25th 2020 


THẸN THÒ 
(Kính họa bài Lời Tình Mùa Thu của thầy Lê Tuấn) 


Thu đỏ mặt thẹn thò như muốn nói 
Nhúm lá vàng rơi gửi tới bên người 
Tiếng yêu đương nhờ gió hát ru lời 
Bao tháng đợi chờ ngút trời nhung nhớ. 

Suốt năm tròn thu vì ai trăn trở 
Vừa đẫm sắc vàng lại nỡ sang đông 
Mắt môi kia chưa chín độ ấm nồng 
Tình một đời đợi trông nào đã đủ. 

Đêm từng đêm mơ về trong giấc ngủ 
Thả châu rơi ủ rũ nhớ đau buồn 
Mắt đăm đăm nhìn tinh tú quay cuồng 
Gánh sầu đong lệ tuôn tràn rìn rịn. 

Tình nồng kia thu nén lời giữ kín 
Lá vàng rơi đỏ chín ánh dương tà 
Ngại ngùng chi làm hương phấn nhạt nhoà 
Hãy gom mối giao hoà đem đáp trả. 


Phương Hoa -Sep 28th 2020 


Thứ Tư, 9 tháng 9, 2020

Hoài niệm thu về

Tiếp nối những vần thơ (Hoài Niệm Mùa Thu) xin chia sẻ cùng ACE hai bài thơ tôi mới viết, để thêm vào khu vườn (văn nghệ) những bông hoa (dại) cho những bài tình thơ.

Mến chúc ACE bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn


Hoài niệm thu về

Hoài niệm thu về bao vấn vương
Cho lá vàng phai những cung đường
Gió sương, lá úa bay khắp ngõ
Xơ xác hoa vàng đã nhạt hương.

Sương khói mờ bay chiều nhớ nhung
Trời thu giá buốt đến lạnh lùng
Buồn nghiêng theo lá rơi về cội
Viết nốt bài thơ lòng nhẹ rung.

Mùa thu vàng úa nét tiêu sơ
Gió lạnh sương bay phủ bóng mờ
Thiếu nữ nhà bên buồn tựa cửa
Nhớ thương ai? mà đứng ngẩn ngơ.

Người ấy! có lẽ ở rất xa
Thương sao! Thiếu nữ nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió trời xa lạ
Tình cũ tàn phai nhuộm bóng tà.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng
để viết mãi những vần thơ tình cho mùa thu hoài niệm.
Thung lũng hoa vàng. San Jose tháng 9 mùa Covid 2020”



Còn một chiếc lá

Bỗng nhận ra mùi lá
Nhẹ bay theo gió về
Sương giăng mờ phố vắng
Mùa thu đứng bên lề

Em được mùa xúng xính
Quần áo rất điệu đàng
Ai ngoài kia đứng đợi
Bước vào thu nhẹ nhàng.

Thu còn bao nhiêu gió
Cành vơi nhiều lá khô
Cổ thụ già lớn tuổi
Còn chiếc lá chơ vơ.

Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang
Tháng 9 mùa Covid 2020.

Hình minh hoa với kỹ thuật photoshop lê tuấn



ĐỢI CHỜ

(kính họa bài Hoài Niệm Thu Về của thầy Lê Tuấn)

 

Hương thu man mác nỗi niềm vương

Vàng sắc lá rơi vun nẻo đường

Cúc vẫn thắm tươi chào nắng sớm

Nghe hồn xao xuyến ngọt mùi hương

 

Chiều tím bạt ngàn tím áo nhung

Bèo trôi lãng đãng ven bờ lùng

Nước chao lòng gợn cơn buồn nhói

Thơ trải sầu theo nhịp sóng rung

 

Quanh đồi lá đổ lộng hoang sơ

Sương phủ cành khô hơi khói mờ

Che bóng cô đơn người ngóng đợi

Đợi chờ hoài dạ ngẩn lòng ngơ

 

Người đã xa rồi, đã mãi xa

Quên câu hải thệ về chung nhà

Tao phùng mơ ước còn thăm thẳm

Chờ đến thiên thu tuổi xế tà…

 

Phương Hoa - Sep 9th 2020



TÌNH THU

(kính họa bài Còn Một Chiếc Lá của thầy Lê Tuấn)

 

Rừng thu xao xác lá

Vàng theo gió gom về

Cây khô cành tơi tả

Sương lệ đẫm trên lề

 

Giận hờn môi nũng nịu

Anh chiều chuộng trăm đàng

Bao trăng rồi cứ đợi

Tim yêu vẫn nhịp nhàng

 

Thu về ngân tiếng gió

Rực rỡ lá vàng khô

Tình dầu bao nhiêu tuổi

Vẫn cứ sầu vẩn vơ

 

Phương Hoa – Sep 10th 2020






Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

Chênh Vênh Nỗi Nhớ

Tiếp theo những vần thơ viết cho mùa thu, tôi xin chia sẻ hai bài thơ mới viết, để cùng hòa nhập vào tập thơ "hoài niệm mùa thu" mà trong tâm hồn của mỗi người chúng ta, đều có một thời để nhớ để thương. Chúc ACE thật vui và bình an trong mọi ngày.
Lê Tuấn


Chênh vênh nỗi nhớ

Ở hai đầu nỗi nhớ chênh vênh
Mùa thu già cỗi những muộn phiền
Em từng nói mùa thu là hò hẹn
Giọt sương rơi thấm ướt nỗi niềm.

Em nơi nào mùa thu vừa đến
Giọt lệ đầy ký ức xa xôi
Khói sương bay, hoàng hôn ráng đỏ
Em ở đâu, bên cạnh đời tôi.

Thiếu bóng em, chỉ còn mình ta
Nhớ áo vàng phai dệt lụa ngà
Nhìn về hai hướng cùng nỗi nhớ
Chênh vênh buồn theo bóng chiều tà.

Lê Tuấn
“Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng
Để viết mãi những vần thơ tình cho mùa thu”


Khúc ca buồn

Lỡ chân bước phải vũng buồn
Lá thu rơi rụng gió cuồng mưa rơi
Xác hoa đêm rải khắp nơi
Ta buồn đứng ngắm mây trời nhẹ bay.

Đẫm sương thu lạnh đôi tay
Trời thu một dải sương bay cuối đường
Gió đâu thoang thoảng mùi hương
Giật mình ta lại nhớ thương đến người.

Em là hoa nở tuyệt vời
Sắc hoa thơm ngát hương đời ước mơ
Để lòng ta vẫn ngẩn ngơ
Vũng buồn đọng lại thành thơ tặng nàng.

Lê Tuấn
Một khúc ca buồn chiều thu.







Hình ảnh mang tính minh họa, với kỹ thuật photoshop lê tuấn

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

Như Lạc Bến Mê

 



Như lạc bến mê 

Ngõ hồn như lạc bến mê 
Dòng ngân mây trắng lời thề gió bay 
Trần gian chờ mãi mộng này 
Mai sau tiền kiếp có ngày gặp nhau. 

Vườn xưa hoa nở đóa sầu 
Đợi ai em đứng bên cầu nước xuôi 
Tàn phai một đóa hoa khôi 
Bao nhiêu ân ái, giải hồi oan khiên. 

Cơn mê vỗ giấc triền miên 
Men theo dấu cũ đường viền chạy quanh 
Hoa xưa vẫn để chờ anh 
Con chim đứng hót trên cành lá khô. 

Chiều thu lá chết vật vờ 
Rưng rưng ta khóc hư vô cuộc tình 
Bước đi trễ mất hành trình 
Tình mênh mông quá, riêng mình quạnh hịu. 


Lê Tuấn 
“Người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng 
Viết bài thơ thương cảm một chuyện tình theo bản nhạc buồn chiều thu”




Đêm thu lá rơi

 




Đêm thu lá rơi 


Đêm thu lá trải đầy sân 
Em ra mở cổng, bước gần dáng sương 
Mây giăng mù phố cuối đường 
Ngày dài vui đón phố phường dạo chơi. 

Áo em bay cuối chân trời 
Dáng đi quyến rũ, mây dời non cao 
Cổng sương hé mở thu vào 
Gió lay động nhẹ lụa đào khoe thân. 

Nửa đời tắm gội suối xuân 
Tương tư thương nhớ, sơn thần hóa ghen 
Đêm thu thắp sáng hoa đèn 
Tìm em khắp chốn, mở then thư phòng. 

Tặng em trăm đóa hoa hồng 
Thả rơi từng cánh xuống dòng suối tơ 
Đêm về dệt mộng làm thơ 
Tiếng yêu tràn mực ướt tờ thơ rơi. 

Tình riêng đã chớm yêu rồi 
Lời thơ tha thiết bên trời sớm thu 
Đọc lời thoáng chút ưu tư 
Muốn sang thăm hỏi, chần chừ chưa đi. 

Gió thu vỗ nhẹ thầm thì 
Vàng rơi lá rụng xá gí cội hoa 
Bên em tình đã mặn mà 
Trầm hương thoáng nhẹ, tơ ngà sương bay. 


Đêm dài đẫm nguyệt hương say
Tạ từ, tay lại cầm tay nhắn cùng 
Nhớ nhau giữ mối tình chung 
Gặp nhau đừng quá lạnh lùng làm ngơ. 

Tìm trang lệ ướt bài thơ 
Chữ duyên lận đận bây giờ nhớ nhung 
Nghe chăng em vẫn ngại ngùng 
Đêm thu lá dổ khắp vùng trời thu. 



Lê Tuấn 

Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng, 
vẫn còn viết mãi những vần thơ tình cho mùa thu hoại niệm 
về những cuộc tình xa xưa. 
Tháng 8 thu về trên thung lũng hoa vàng, 
miền bắc California trong mùa "covid 19". August 30, 2020”