Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2016

Mạn đàm truyện Kiều qua hai phân đoạn

Xin chia sẻ với quý vị hai phân đoạn video clips về mạn đàm truyện Kiều do anh em văn Thơ Lạc Việt thực hiện, những phân đoạn mạn đàm đã được phát hình trên hệ thống truyền hình dân Sinh Media và truyền hình Viet Today vào chiều thứ sáu.

Văn Thơ Lạc Việt xin chia sẻ cùng quý vị và rất mong quý vị tiếp sức phổ biến rộng rãi cho mọi người cùng xem.

Kính chào quý vị
Lê Tuấn.

Kiều bán mình chuộc cha


https://www.youtube.com/watch?v=Kvttl8VLk8A

Hát tặng Tổng thống OBAMA

Xin mời quý vị thưởng thức một bài hát rất hay viết riêng tặng Tổng Thống OBAMA khi đến thăm VN. bài hát được sáng tác và trình bày do chính cô gái Việt Nam Lâm Anh Ngọc hát và đệm đàn guitar.
Đây là một bài hát hay với giai điệu vui tươi, tôi nghĩ nếu tổng thống Obama nghe được ca khúc này tôi tin rằng ông sẽ xúc động và cảm mến tinh thần hiếu khách của người dân Việt Nam đã dành riêng cho ông nhiều cảm tình sâu đậm, nó hoàn toàn khác xa với Tập Cận Bình (ông Vua không ngai của trung cộng) khi đến thăm VN.


Ăn bún kiểu này cũng lạ, khác với Bolsa hay Sài gòn, là thay vì dùng một
chén ăn riêng để gắp bún, thịt, rau...rưới chút nước mắm trộn lẫn...thì kiểu Hà Nội lại gắp tất cả cho vào bát thịt đẫm nước chấm như ăn....phở.
Ngon hay không thì không rõ...nhưng Obama có lẽ cảm động với món ăn dân dã, sự đối xử thân tình của người dân VN, và bây giờ thêm một "bài hát tặng TT."
Xin nghe,

Sài Gòn bây giờ.

Bài thơ phản ảnh được đời sống hiện tại của sài Gòn và ngay cả Hà Nội cũng thế, kèm theo với đầy đủ hình ảnh.
Cám ơn tác giả bài thơ và cám ơn đã có nhiều công sưu tầm cho những hình minh họa.

Xin mời quý vị cùng đọc cho vui.
LT


Sài Gòn bây giờ.
Saigon bây giờ dù mưa hay nắng
Rác ngập đầy đường xe kẹt quanh năm
SàiGòn bây giờ ăn xin khắp lối
Quán nhậu lan tràn hạnh phúc tối tăm
SàiGòn bây giờ mánh mung hết biết
Một bước ra đường bao kẻ rình ta
SàiGòn bây giờ cơn mưa trút nước
Phố xá thành sông nước ngập tràn nhà
SàiGòn bây giờ mạnh ai nấy tiểu
Chẳng chút ngượng ngùng tiểu giữa thanh thiên
SàiGòn bây giờ quán ôm trăm thứ
Phẩm giá con người đạo đức đảo điên
Chỉ biết đến tiền tình người không có
Chân ngắn chân dài tìm cách lừa nhau
Ngậm đắng nuốt cay đổi tình thay bạn
Tan nát gia đình nuốt hận niềm đau
SàiGòn bây giờ bụi ơi là bụi
Cái nóng nung người da thịt mồ hôi
SàiGòn bây giờ cướp ngày hết ý
Tích tắc một giây tấm lắc bay rồi .
SàiGòn bây giờ khói xe mù mịt
Nghẹt thở tim gan phèo phổi mệt nhoài
SàiGòn bây giờ kẹt xe không ngớt
Đâu dám qua đường ngại chết banh thây
SàiGòn bây giờ suốt ngày ăn nhậu
Đĩ điếm đầy đường chèo kéo người qua
SàiGòn bây giờ khắp nơi đồ giả
Giả vật giả người giả cả tình xa
SàiGòn bây giờ cường hào ác bá
Tham nhũng vòi tiền mọi thứ trao tay
Tình người tan nhanh đồng tiền trước đã
SàiGòn bây giờ đạo đức đã bay .
Thực phẩm ngập đầy tràn lan hoá chất
Tráo trở lọc lừa giết cả Mẹ Cha
SàiGòn bây giờ dù mưa hay nắng
Cắt xéo lọc lừa xẻ thịt banh da .
SàiGòn bây giờ chỉ toàn người Bắc
Nắm giữ quyền hành to nhỏ cơ quan
Khắp cả phố phường âm thanh the thé
Một lũ ngu si cuồng sắt đầy đàng
SàiGòn bây giờ tang thương khiếp quá
Bệnh viện một giường năm bảy người chen
Bác sỹ y công đua nhau móc túi
Tán tận lương tâm một lũ ươn hèn
SàiGòn bây giờ Đài Loan kiếm vợ
Những gái trần truồng để lựa tự nhiên
Văn hoá thuần phong nát tan hết cả
Một đám côn đồ một xã hội điên .
.SàiGòn bây giờ trăm phương ngàn kế
Móc ngoặc phong bì tham nhũng mánh mung
Tai nạn giao thông lăn đùng ra chết
Vô cảm làm ngơ văn hoá điên khùng .
SàiGòn bây giờ nhà cao cửa rộng
Của đám cường quyền vơ vét người dân
Khóc lóc kêu oan biểu tình khắp lối
Sắt máu côn đồ đàn áp thẳng tay .
SàiGòn bây giờ ôi thôi hết biết
Còn nữa ta đâu Hòn NGọc Viễn Đông
Tan nát niềm tin lòng dân căm phẫn
Mong muốn có ngày xoá sạch cho xong
SàiGòn còn nhớ hay quên
Từng đêm ray rức cạnh bên đoạ đày
Hỡi người còn nhớ chăng thay
SàiGòn năm cũ tháng ngày yêu thương .
Poem By: Nguyễn Trãi.
Subject: FW: POEM" SaiGon Bay Gio ".
Forward Send Date: August 27, 2016. 

Cuộc gặp kỳ lạ giữa Khổng và Lão

Câu chuyện triết lý thâm sâu giữa Khổng và Lão rất hay. Khổng Giáo là biểu tượng cho thuyết hữu vi, Lão Giáo là biểu tượng cho thuyết vô vi. Hữu vi thì giới hạn, vô vi thì bao la.

Thuyế hữu vi của Khổng Tử như người đeo gông cùm:
Lễ là phép tắc, trật tự, ngày nào cũng bắt dân phục lễ khác nào ngươi bắt dân phải đeo gông đi trên con đường hẹp. Còn Nhân, Nghĩa, Trí, Tín ngươi dành cho quan quyền khác nào mở đường cho chúng tự do nói dối, giả nhân giả nghĩa, lưu manh, lừa lọc? 

Phận nữ nhi thường tình!Vậy mẹ của ngươi cũng là tiểu nhân? Vậy thì Lễ của ngươi nói kính cha thờ mẹ để làm gì? Phải chăng đạo của ngươi chính là đạo bất hiếu ?

Thuyết vô vi của Lão Giáo phóng khoáng, tự do và bao la.
Đạo của ta là vô đạo, đường của ta đi là không có con đường. Đó mới là Đại Đạo.

Cuối cùng Khổng lầm bầm, rằng Lão thật sự tự do, con đường của Lão thật sự là con đường lớn, không như ta cả đời tự đeo gông vào cổ và đi vào ngõ cụt mà không biết…

Hãy xóa bỏ các học viện Khổng Tử ra khỏi trường học, bởi vì học thuyết này chỉ là gông cùm làm tôi mọi cho lũ cầm quyền vô đạo (thần bất tử bất trung) ngu sao phải chết cho đám vua quan vô đạo.

Lê Tuấn sưu tầm

Cuộc gặp kỳ lạ giữa Khổng và Lão

image
Hơn hai ngàn năm trước có cuộc gặp kỳ lạ giữa Khổng và Lão.

Khổng ngồi kiệu đi trên đại lộ. Ngài vừa phe phẩy chiếc quạt, vừa lim dim đôi mắt. Bọn người khênh kiệu còng lưng đi thật đều để giữ thăng bằng cho thầy an tọa. Bỗng phía trước có kẻ cỡi trâu cắt ngang qua. Khổng mở mắt nhìn và quát:

– Tên trẻ trâu kia vô lễ, đường lớn không đi lại cắt ngang mặt người ta?

Con trâu dừng lại ngoái cổ nhìn. Tên trẻ cỡi trâu cười nói:

 – Ngươi biết ta đã bao nhiêu tuổi rồi không mà cao giọng bảo ta trẻ trâu vô lễ? Chẳng qua ngươi đi trên con đường người ta đã dọn sẵn. Sự thực không có đường nào là lớn cả. Nơi không có đường mới thực sự là lớn!

Khổng mở to mắt nhìn. Bây giờ mới thấy người kia dù mặt mũi trẻ con nhưng râu tóc bạc phơ, chừng như đã sống mấy trăm năm, bèn ra lệnh cho phu hạ kiệu và bước xuống vòng tay thi lễ:
– Tại hạ có mắt như mù. Chẳng hay lão trượng chính là Lão Tử, người nước Sở?
Lão vẫn ngồi vắt vẻo trên lưng trâu nheo mắt cười:

– Đích thị là mỗ, bốn phương là nhà, không cần biết sinh ra ở đâu! Thái độ trịch thượng như ngươi ta đoán không nhầm là người họ Khổng nước Lỗ? Chào Khổng Phu Tử!
Khổng lại vái chào lần nữa:

– Tại hạ là Khổng Khâu đây, Đạo của tại hạ vốn khiêm cung, lão trượng đã quá lời…
Lão nhìn bọn phu kiệu lưng ướt đẫm mồ hôi rồi nhìn Khổng khăn áo lượt là mà cười, con trâu cũng cười theo. Lão nói:
– Đạo của ngươi là gì?
Khổng trịnh trọng:
– Tóm gọn trong mấy chữ Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín.
Lão cười vang:
– Có đến năm thứ, thứ nào cũng khó, cũng cao, sao gọi là khiêm cung? Những người dân chân lấm tay bùn làm sao học được cái Đạo ấy?
Khổng thanh minh:
– Đạo của tại hạ chỉ dành cho người quân tử, không dành cho kẻ tiểu nhân. Với người dân chân lấm tay bùn chỉ cần Lễ là đủ. Nhất nhật khắc kỷ phục lễ, thiên hạ quy nhân yên!
Lão hỏi:

image

– Tự nhiên sinh ra vốn bình đẳng, làm gì có phân biệt quân tử hay tiểu nhân? Lễ là phép tắc, trật tự, ngày nào cũng bắt dân phục lễ khác nào ngươi bắt dân phải đeo gông đi trên con đường hẹp. Còn Nhân, Nghĩa, Trí, Tín ngươi dành cho quan quyền khác nào mở đường cho chúng tự do nói dối, giả nhân giả nghĩa, lưu manh, lừa lọc? Vậy còn phụ nữ thì sao?
Khổng lúng túng không trả lời hết các câu hỏi, chỉ trả lời câu cuối cùng như cái máy:
– Phận nữ nhi thường tình!
Lão lại cười ha ha:
– Vậy mẹ của ngươi cũng là tiểu nhân? Vậy thì Lễ của ngươi nói kính cha thờ mẹ để làm gì?
Bây giờ thì ngươi đi đâu?
Khổng tự hào thưa:
– Đi chu du thiên hạ để truyền Đạo. Nhà Chu suy, chư hầu nổi loạn, rất cần đạo trị – bình để thu thiên hạ về một mối, yên ổn vì đại cục…
Lão cắt lời:
– Nguy tai! Nguy tai! Nhà Chu suy đồi mà ngươi lại dùng phép tắc nhà Chu làm mẫu mực để gọi là Lễ? Nói thật, Đạo của ngươi cũng chỉ là con đường cụt. Lễ mà ngươi dạy đời ấy chỉ tạo thêm ra loại người đối với bề trên thì nịnh nọt uốn gối khom lưng, đối với kẻ dưới thì trịch thượng khinh người. Đạo trị – bình của ngươi chỉ có thể giữ thế ổn định tạm thời để bọn quan quyền tham nhũng. Dân vì hèn, vì sợ mà tạm bình, chứ quan đang nắm quyền thống trị thì sẽ tranh chấp hỗn loạn, cắn nhau như chó tranh cứt. Sao không để chư hầu nổi loạn mà làm lại từ đầu? Cái cây già mục ruỗng đã sắp chết thì dọn đi để trống đất cho cây con mọc lên, khư khư giữ lấy làm gì?

Nghe đến đấy, Khổng không khỏi nổi giận, mặt đỏ phừng phừng:
– Lão trượng không nên xúc phạm Thiên tử và kích động làm loạn. Tội phản nghịch đáng bị tru di ba họ. Nhưng thôi, coi như tại hạ chưa nghe gì. Vậy mạo muội hỏi, Đạo của lão trượng là gì?
Lão Tử vẫn khoan thai, tay đưa lên vuốt chòm râu trắng:
– Ta chỉ có một cái đầu trong muôn vạn cái đầu của thiên hạ. Ba họ nhà ta là ai ta còn chưa biết thì sợ gì họa tru di. Ngươi hỏi Đạo của ta ư? Đạo của ta là vô đạo, đường của ta đi là không có con đường. Đó mới là Đại Đạo.

Khổng ngơ ngác không hiểu gì. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác ấy, Lão lại ngửa mặt cười vang, đưa ngón tay vẽ một vòng thái cực vào không khí và nói:

– Ngươi cứ nhìn vào trời đất mà hiểu Đạo của ta. Kìa, có trời thì có đất, có núi thì có sông, có cao thì có thấp, có dài thì có ngắn, có cương thì có nhu, có rỗng thì có đặc, có sáng thì có tối, có thẳng thì có cong… Mọi thứ đang dịch chuyển trong sự biến hóa vô cùng. Tự nhiên tự do nhưng có trật tự và cái lý của nó. Cao thì xa, thấp thì gần, dài thì yếu, ngắn thì mạnh, cương thì gãy, nhu thì dẻo, rỗng thì âm to, đặc thì câm… Mọi thứ trong trời đất gắn kết được nhờ khác biệt, không có chuyện giống nhau mà hợp lại được với nhau. Đạo của ngươi áp đặt mọi thứ theo trật tự như ngươi muốn và bắt buộc mọi thứ giống như nhau mà được à?
Bây giờ thì Khổng nghe như nuốt từng lời. Khổng hỏi:
– Đạo của lão trượng từ đâu ra vậy?
Lão nói:
– Từ trời đất, từ nhân gian mà ra. Ta học được từ đám dân đen mà Đạo của ngươi gọi là bọn tiểu nhân đáng khinh bỉ đấy!
Lão lại nhìn Khổng đang trố mắt mà tiếp:
image
- Ta nghe ngươi đi đến đâu, các vua chư hầu đuổi đến đó như đuổi tà. Có người bảo ngươi chỉ là kẻ cơ hội. Nhưng ngươi yên tâm, vài trăm năm sau Đạo của ngươi sẽ được trọng dụng vì nó sẽ là vũ khí bịp bợm tốt nhất. Người ta sẽ leo lẻo nói điều Nhân, điều Nghĩa, người ta luận về điều Trí, điều Tín, nhưng nói một đằng làm một nẻo. Và hiển nhiên, người ta sẽ tôn ngươi là Thánh để mê hoặc lòng người!
Đến đây, Khổng cúi sát người xuống chân Lão mà lạy ba lạy:
– Tại hạ lĩnh giáo và xin bổ sung vào Đạo của mình. Đời vẫn có quân tử và tiểu nhân, nhưng Đạo lớn nhất vẫn là lấy dân làm gốc ạ!
Lão lại bật cười đến văng nước bọt:
– Câu đó sẽ là câu mị dân lớn nhất! Dân nghe vậy sẽ vui vẻ làm trâu cày cho sự nghiệp của các quan chứ gì?
image
Nói đoạn, Lão vỗ mông trâu bỏ đi, không một lời chào. Con trâu ho lên một tiếng và ỉa một bãi to tướng trước mặt Khổng rồi đưa Lão băng qua cánh đồng. Khổng nhìn theo không chớp mắt. Kỳ lạ là con trâu đi đến đâu cỏ cây dạt ra đến đấy. Lão Tử nhẹ nhàng như bay giữa không gian vô tận rồi mất hút ở chân trời. Khổng lầm bầm, rằng Lão thật sự tự do, con đường của Lão thật sự là con đường lớn, không như ta cả đời tự đeo gông vào cổ và đi vào ngõ cụt mà không biết…

Tối hôm đó về nhà trọ, Khổng trằn trọc suốt ba canh rồi thiếp đi. Trong giấc mơ, Khổng thấy mình sống lừng lững đến 2000 năm, bao nhiêu người đến sụp lạy tôn Khổng thành Thánh. Khổng cứ ngồi bất động mà làm Thánh. Không biết là mộng ác hay mộng lành. Chỉ biết rằng khi tỉnh dậy, Khổng thấy cứt đầy quần. Bèn thay quần áo và gói ghém mọi thứ ô uế vào chiếc tay nải bằng nhung rồi một mình lặng lẽ bước đi trong đêm tối. Khổng ném tất cả xuống cầu và đứng nhìn dòng sông đen ngòm đang chảy xiết…


Sử sách chỉ viết có cuộc gặp gỡ Khổng – Lão mà tuyệt nhiên không kể lại đầu đuôi chuyện này.

*****

image

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

Ông chủ Facebook tặng quà Đức Giáo Hoàng

Ông chủ Facebook Mark Zuckerberg đi cùng với vợ của mình, Priscilla Chan (Người Hoa gốc Việt) đến Vatican, ngày 29 tháng 8 năm 2016. Hai ông bà Facebook đã tặng Đức Giáo Hoàng một máy bay không người lái chạy bằng năng lượng mặt trời.


Ông chủ Facebook tặng quà Đức Giáo Hoàng

image
Đức Giáo Hoàng Francis gặp ông chủ Facebook Mark Zuckerberg ở Vatican, ngày 29 tháng 8 năm 2016.

Người sáng lập Facebook, Mark Zuckerberg, trao tặng Đức Giáo Hoàng Francis một máy bay không người lái của Facebook trong cuộc diện kiến hôm 29/8 tại Vatican.

image
Trùm tỷ phú công nghệ đăng bức ảnh ông trao Đức Giáo Hoàng mô hình một máy bay không người lái Aquila chạy bằng năng lượng mặt trời. Facebook hy vọng một ngày nào đó sẽ mang đến internet cho tất cả cư dân ở các nước đang phát triển.

 facebook drone aquila solar powered internet

‘Đây là cuộc gặp chúng tôi sẽ không bao giờ quên’, Zuckerberg nói. ‘Ta có thể cảm nhận sự ấm áp, tử tế của Đức Giáo Hoàng, và tấm lòng Ngài quan tâm đến chuyện giúp đỡ mọi người sâu sắc đến mức nào.’

image
Mark Zuckerberg trao tặng Đức Giáo Hoàng Francis một máy bay không người lái của Facebook.

image
Zuckerberg đi cùng với vợ của mình, Priscilla Chan, và theo một phát ngôn viên của Vatican, chủ đề thảo luận trong cuộc diện kiến Đức Giáo Hoàng là ‘làm sao áp dụng công nghệ liên lạc truyền thông để xóa nghèo, khuyến khích văn hóa tương giao, và mang đến thông điệp hy vọng nhất là đối với những ai cần nhất.”

image
Chuyến thăm của ông chủ Facebook tới Vatican diễn ra trong lúc người dân Italy vừa trải qua cơn động đất kinh hoàng, và Facebook đang tìm cách đóng vai trò quan trọng trước các cơn thảm họa thông qua tính năng Kiểm tra An toàn, cho phép người sử dụng, sau một cơn thảm họa, thông báo cho thân nhân và bạn bè biết rằng họ sống sót an toàn.

Chiều tối hôm nay, sáng lập viên Facebook dự kiến sẽ tổ chức một buổi hỏi-đáp trực tiếp.

image
Zuckerberg và Chan từng tới Rome hưởng tuần trăng mật sau khi kết hôn hồi năm 2012.

facebook drone aquila solar powered internet

So cute Những hình ảnh thật dễ thương

Inline image 12              Inline image 13

 So cute !!!

Những hình ảnh thật dễ thương
 


 Sharing Life
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Inline image 1
Inline image 2
Inline image 3
Inline image 4
Inline image 5
Inline image 6
Inline image 7
Inline image 8
Inline image 9
Inline image 10
Inline image 11

Have a nice day to you

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2016

Trước và sau động đất tại Ý 08-23-16

Nước Italy (Ý) trước và sau trận động đất gần đây nhất xẩy ra ngày 23 thánh 8 năm 2016. Chúng ta nhìn những hình ảnh này để rồi chợt nhận ra cõi "Vô Thường" nó chỉ xẩy ra trong vài giây đồng hồ tất cả sẽ tan biến đi và để lại sự hoang tàn đổ nát

ITALY : Before and after the earthquake (8/23/2016)

#1 Square In The Centre Of Amatrice In The Province Of Lazio :
 
 
 
#2 Corso Umberto I, Looking Back Towards The Belltower :
 
 
 
#3 The Southern Side Of Corso Umberto I In Amatrice Has Been Devastated :
 
 
 
#4 Corso Umberto In Amatrice :
 
 


#5 The Village Of Pescara Del Tronto :
 
 
 

#6 Stair Passage Between Houses In Arquata Del Tronto :
 
 


#7 Via Roma In Amatrice :
 
 
 

#8 Arquata Del Tronto, About 15 Miles North Of Amatrice In Marche :
 
 


#9 Amatriceâ•˙s Main Street :
 
 
 

#10 Central Square In Accumoli :
 
 
 
#11 San Francesco Church, Amatrice :
 
 
 
#12 Search And Rescue Teams Survey The Rubble In Amatrice :
 
 
 
#13 The Belltower Was Damaged In The Earthquake, But Is Still Standing :
 
 
 
 
#14 Amatrice :
 
 

#15 Collapsed Wall Reveals The Inside Of An Apartment Building In Amatrice :