Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2016

Thêm cũ ngày xuân

Thời tiết mới bắt đầu bước vào mùa xuân, những băng giá tuyết lạnh đang tan chảy, để cho những tia nắng ấm áp của mùa xuân như đang sưởi ấm đất trời, cho hoa lá đâm trồi nẩy lộc. Cho lòng người tan chảy những phiền muộn ưu tư, cho đời sống thêm phần hưng phấn, để mỗi buổi sáng thức dậy ta còn có thêm một ngày nữa để yêu thương.

Xin mời các bạn đọc bài thơ (Thêm cũ ngày xuân) do tôi viết qua thể thơ lục bát.
AET. Lê Tuấn
Người thích làm thơ cho vui.


Inline image 1
,
Mai vàng rực rỡ nắng xuân
Em về cỏ rối bước ngần ngại qua
Mùa xuân em áo mượt mà
Bước vui xuống phố rộng tà áo bay.
Tình xuân phơi phới mê say
Đất trời mở rộng lòng đầy đam mê
Hoa thơm cỏ lạ đường quê
Em cười vui đón xuân về hân hoan.
Ngày xuân thềm cũ hoa Soan
Thẹn thùng dáng điệu hiền ngoan đợi chờ
Anh trao vội một bài thơ
Ý thơ trải rộng đôi bờ tình riêng.
Hương xuân pha chút lòng Thiền
Quên đi chén đắng ưu phiền ngày xưa
Nhớ em nhớ mấy cho vừa
Còn thương giờ phút giao thừa bên em.
Bập bùng ánh lửa trong đêm
Em ngồi nấu bánh, dưới thềm mái cong
Thơ ngây đôi má ửng hồng
Em vừa đốt sáng cõi lòng tình ta.
Hương trong tóc rối bay xa
Đôi môi tìm dấu mặn mà đêm xuân.


AET. Lê Tuấn


Inline image 4

Inline image 5

Inline image 2


Inline image 3

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

Để biết đâu mới là Thiên Đường

Cả một dân tộc đã bị đảng cộng sản việt lừa đảo, vậy mà cho đến bây giờ vẫn còn lắm đứa ngu tin theo cộng sản.

Xã hội sơ khai, tẩy não, một chiều
Con người nói năng như là chim vẹt

Mở miệng ra là: "Nhờ ơn bác đảng
Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh.


Để biết đâu mới là Thiên Đường

image
Phan Huy, một thi nhân nổi tiếng ở miền Bắc: Phan Huy đã viết môt bài thơ có tựa đề là “Cảm Tạ miền Nam” rất cảm động. Ngay trong phần mở đầu ông viết:
Đã t lâu, tôi có điu mun nói
Vi min Nam, miđất mi thân quen
Mt li cơn tha thiết chân tình
Ca min Bc, x ngàn năm văn vt.”

Sau cái gọi giải phóng và thống nhất, ông Huy đã có dịp vào miền Nam và ông đã nhận ra miền Nam không tồi tệ như bác và đảng đã tuyên truyền và nhồi nhét vào đầu ông và khi đã nhận ra một sự thật phũ phàng, ông Huy đã bật khóc:

image

“Tôi đã vào mt x s thn tiên
Nếp sng văn minh, dân khí du hin
Cơáo no lành, con người hnh phúc.
Tôi đã ngc nhiên vi lòng thán phc
M mt to nhìn na nước anh em
Mà đảng bo là b lũ ngu quyn
Áp bc, đo đày, đóăn, khát ung.
Trước mt tôi, mt min Nam sinh động
Đất nước con người dân ch, t do
Tôi đã khóc ròng đứng gia th đô
Giđảng, giđoàn bao năm phnh gt.”

Phan Huy cũng không quên mô tả cuộc sống ở miền Bắc cs, nơi ông đã sinh ra và lớn lên, vô cùng tồi tệ. Đời sống của nhân dân miền Bắc nghèo khó đến nỗi phải kéo cầy thay trâu và nhân phẩm của nhân dân miền Bắc bị xô đẩy xuống tới mức ngang hàng với bèo dâu:

image

“Sinh ra ln lên sau bc màn st
Tôi chng biết gì ngoài bác, đảng "kính yêu"
Xã hi sơ khai, ty não, mt chi
Con người nói năng như là chim vt.

M ming ra là: "Nh ơn báđảng 
Chế độ ta ưu vit nht hành tinh
Đuc soi đường ch nghĩa Mac Lenin 
Tiến nhanh, tiến mnh lên thiên đường vô sn.
Hai mươi mt năm trêđường cách mng
Xã hi tht lùi người kéo thay trâu 
Cuc sng xung thang tính bng tem phiếu
Nhân phm con người chng khác bèo dâu.”
image
Trong phần cuối bài thơ, ông Huy kết luận rằng, ngày 30-04-1975 thật sự không phải là ngày cộng sản miền Bắc “giải phóng” miền Nam thoát khỏi sự kìm kẹp của Mỹ Ngụy, mà ngược lại là ngày miền Nam đã phá màn u tối, đã khai đường chỉ lối, đã khai sáng cho nhân dân miền Bắc thấy được bộ mặt gian trá và độc ác của bè lũ cộng sản, thật sự chúng chỉ là một bầy ác quỷ và ông đã không tiếc lời cảm tạ nhân dân miền Nam:

image

“Cm t min Nam phá màn u t
Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh 

Biếđược nhân quyn, t do dân ch
Mà đảng t lâu bưng bít dân mình.

Cm t min Nam khai đường ch li
Đưa tôi tr v t quc thiêng liêng
Ca Hùng Vương, quc t ging Rng Tiên 
Ch không là Cac Mac và Le nin ngoi tc.

Cm t min nam m lòng khai sáng
Đưa tôi hi nhp cùng thế gii năm châu
Mà trướđây tôi có biết gì đâu 
Ngoài Trung cộng và Liên sô đại vĩ

Cm t min Nam đã mt thi làm chiến sĩ
Chng li cng nô cung vng xâm lăng 
Hu giúp c nước thoát by ác qu
Dù không thành công cũng đã thành danh.
Trong một bài thơ khác có nhan đề là “Tâm sự một đảng viên” ông Phan Huy đắng cay bộc lộ rằng, sở dĩ ông theo đảng cộng sản là vì ông quá tin nghe theo lời hồ già dạy bảo:

image

“Rng đảng ta ưu vit nht hành tinh 
Đường ta đi, ch nghĩa Mac Lê nin 

Là nhân phm, là lương tri thđại.”
Và sở dĩ ông đã xung phong đi cứu miền Nam ruột thịt là vì ông tin vào lời tuyên truyền của hồ già và đảng cs:

image

“Rng ti min Nam, ngy quyn bách hi
Dìm nhân dân dưới áp bc bo tàn 

Khp nơi nơi cnh đói rách cơ hàn 
Đang rên siết kêu than cn gii phóng”

Khi dự tính vào miền Nam thăm viếng một người bà con họ hàng, vì tin vào lời tuyên truyền của bác và đảng là người dân miền Nam đói khổ, nên ông đã chẳng quản đường xa diệu vợi mang theo một mớ gạo mà ông đã phải, dành dụm trong nhiều ngày mới có được, để biếu người bà con đói khổ:

“Chng quên mang theo ký gđể dành 
Biếu người bà con trong ny túng thiếu”

Đến Sài Gòn, tưởng say men chiến thng
Nào ng đâu sđổ c nim tin
Khi điêu ngoa, di trá hin nguyên hình 
Trước thành ph t do và nhân bn.”
Khi đến và đứng trước nhà người bà con, ông Phan Huy mới nhận ra rằng, mớ gạo mà ông nâng niu mang từ miền Bắc thiên đường cộng sản, với hảo ý để biếu người bà con miền Nam bị Mỹ Ngụy kìm kẹp đói khó là một điều điều “lăng mạ” người bà con này:

image

“Tôi tìm đến người bà con trong xóm 
Nhà xinh xinh, đời sung túc tin nghi

Ký gđem theo nay đã mc xì 
Tôi vi vã du vào trong túi xách.
Anh bà con tôi- mt người công chc ngụy
Nét u bun nhưng cũng c làm vui 
Đem tng cho tôi mt cái đồng h 
Không người lái, Sei-ko, hai ca s.
Ri anh nói: "Ngày mai đi ci t
Cái đồng h tôi cũng chng cn chi
Xin tng anh, mong nhn lđem v
Mt chút tình người bà con Nam b."
Sau khi đã nhận ra đời sống thật sự của toàn dân miền Nam và sự gian trá, phỉnh gạt của hồ già và đảng cs, ông Huy cảm thấy hổ thẹn với lương tâm nên đã than khóc:

image

“Trên đường vđất tri như sđổ 
Tôi thy mình ti li vi min Nam 

Tôi thy mình hổ thn vi lương tâm 
Tôi đã khóc, cho mình và đất nước”

image
https://www.youtube.com/watch?v=njMegxSXv54

Mng và Thc!

Anh l
n lên trong khói la chiến tranh
Sau lu
 tre làng, quê hương anh tang tóc
Bom 
đạn M, bao cnh đời thêm khó nhc
B
 xóm làng, anh lên đường vào Nam chiếđấu

Tu
i niên thiếu, anh đã hiu biết gì đâu?Đảng và Đoàn, lý tưởng ôi sáng chói
H
 Chí Minh, tên người luôn chói li
Lòng h
ăng say, quyết gii phóng min Nam

Tr
ường Sơơi, khi vượt sui băng ngàn
Bom 
địch trên đầu, không ngăđược quê hương yêu du
Hãy ti
ến lên, phđđến cuđịđầu
Tr
n chiến này, Đảng và toàn dân phi thng

30 tháng t
ư,
Ti
ến chiếm Sài Gòn, anh trong đoàn quân chết lng
Ph
 xá nguy nga, dân sng chan hoà
Ngàn v
n ln hơn, nhng gì Đảng đã thoá m
Gi
a ph phường, anh mun kêu gào lên, gc ngã!
Đảng ca ta, Bác ca ta, sao li như thế h?!
Anh nào th
đâu, km kp, đói kh, oan khiêng?!
Ch
 thy min Nam trù phú, khp mi min
G
c mt bên đường, anh cúi đầu h thn!

40 n
ăm,
B
n mươi năm, đêm ti vn càng đen
Anh 
đã hiu rõ, đâu là Mng và Thc
Cu
c chiến này, chính anh đã góp sc
Hãy th
 tha, cho lm l ngày xưa!

Anh 
đã biết, tt c ch là lc la
Mi
n Nam hi, cho tôi li t ti
Quê h
ương ơi, xin nhn li th liĐến cuđời, anh đã hiđựơc gia Công và Ti!

Anh và 
đồng đội, đã lđường, lc li!

Hoàng Hạc 


image