Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2012

Tùy bút mùa xuân


Tùy bút mùa xuân
Có một lúc nào đó, chúng ta lục lại chồng sách cũ đã bỏ quên lâu ngày trên kệ sách. Ta vừa lấy ra một quyển sách cũ bám đầy bụi bậm, thì thật bất ngờ, có một tấm hình chợt rơi xuống nằm úp trên nền nhà, bìa sau của tấm hình đã vàng úa tả tơi. Ta cúi xuống và nhặt lên, rồi nhận ra nét chữ non nớt, mềm mại, nét chữ tuổi học trò, lứa tuổi thần tiên của một thời, mà giời đây nó đã trở thành qúa khứ. Ta lật tấm hình lên xem, và nhận ra bóng dáng một người con gái, rất quen thuộc, rất gần gũi. Bởi vì chính hình bóng này, đã từng là ngôn ngữ của thi ca, đã từng là những đêm dài đầy mộng mị, cất dấu trong tâm hồn ta, nó chính là một thời để nhớ.
Để rồi xa xăm nỗi nhớ lại hiện về, như gợi lại biết bao những kỷ niệm, của một mùa xuân xa xưa, khi ta mới gặp em. Gặp em trong lúc giao mùa, giữa tiết trời lành lạnh cuối đông, và nụ hoa mai vành hé nở đón chào xuân. Gặp em trong nét xuân thì vừa hé nụ, gặp em trong dáng con gái đẹp phơi bày nhụy non. Em đã dẫn đưa ta vào thăm khu vườn xuân, đầy hoa thơm cỏ lạ. Ta đã cùng em bước  đi bằng những bước chân trần trên vùng cỏ mền thiên thai. Trong vòng tay em, ta đã uống từng miếng môi ngọt ngào, rồi ngủ vùi trong gối mộng của một đêm xuân. Cho đến khi chợt tỉnh, ta vẫn ngỡ mình đã lạc bước vào một cõi thiên thai nào đó.
Cho đến hôm nay, cũng vẫn là mùa xuân. Một mùa xuân của 20 năm sau. Ta vẫn tưởng mùa xuân đã gìa nua cằn cỗi. Nhưng không, hình bóng em bỗng dưng lại hiện về, và mang theo một dọt nước tinh khiết của mùa xuân. Chính dọt nước tinh khiết này đã tắm ướt tâm hồn ta, để cho suối nguồn của tình yêu lại tuôn chảy dạt dào, mà dòng suối này ta vẫn tưởng như đã khô cạn, vì trái tim ta đã gìa cỗi bởi thời gian, vì trái tim ta đã lịm chết theo nghịch cảnh của một thời chinh chiến đã qua. Ta phải cám ơn em, vì nhờ có em mà trái tim gìa nua này đã phục sinh, vì nhờ có em mà tảng băng đông cứng đã tan chảy, để trở thành dòng suối tinh khiết và ngọt ngào, đầy ắp những hương vị của tình yêu và thi ca. Ta phải cám ơn em vì nhờ có em, mà ta đã nhận ra mùa xuân mới vừa trở lại, Mùa xuân là lúc bắt đầu cho một vòng quay của tạo hóa, mùa xuân cũng là giai đọan mở đầu, cho một tâm hồn đang mở rộng, để đón ngọn gío hoa xuân đầy tình tự và lãng mạng.
Viết theo một cảm hứng bất chợt đến. Vào một buổi sáng tiết trời lành lạnh của mùa xuân, khi ánh nắng ban mai tỏa sáng trên những bông hoa còn lung linh những hạt sương mai.
Xuân Nhâm Thìn 2012

Lê Tuấn
                          

Hai mươi năm chợt tình cờ
Chiu nay ta tht vô tình
M trang sách cũ tm hình cht rơi.
Bìa sau vàng uá tả tơi
Nhạt mầu nét chữ xa xôi tìm về.

Bóng em thoáng hiện cơn mê
Tình ta lỗi hẹn lời thề năm xưa
Xa xăm nỗi nhớ cũng vừa
Gợi bao kỷ niệm xuân chưa phai mờ.

Em là ngôn ngữ trong thơ
La bao gối mộng ta chờ riêng em
Ngày xuân dạo bước vào xem
Vườn em là mỏng, cỏ mềm thiên thai.

Gót son đỏ thắm dấu hài
Xuân thì hé nụ, hoa cài tóc mây
Tim ta đã vội đong đầy
Dáng con gái đẹp, phơi bày nhụy non.

Vòng tay em miếng môi ngon
Giấc khuya chợt tỉnh, như còn trong mơ
Hai mươi năm chợt tình cờ
Tình trong gối mộng, phai mờ thời gian.


Lê tuấn



Chiều San Francisco
San Francisco ph bin tuyt vi
Cu Goldent gate bóng ngi ngi cao
Bin vui sóng v dt dào
Đôi b ni nhp đưng vào ph đông.

Mây trôi gió thi phiêu bng
Tóc vương si ri cõi lòng em riêng
Em đi con dc đ nghiêng
Cun trôi tt c cõi phin mun đi.

Trăng khuay nét đp dy thì
Nhìn em vui bưc đôi khi cht bun
Ý thơ va đến khơi ngun
Đem theo bóng dáng bin bun trong đêm.

Bên em thành ph v đêm
Phn son gi  nh, cho thèm môi hôn.

Mt chiu cui tun.
San Francisco.
Lê Tun

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012

Bảy kỳ quan thế giới Phật Giáo

Bảy kỳ quan thế giới Phật giáo. Là một bộ phim tài liệu rất có giá trị về lịch sử. Bộ phim này do BBC thực hiện cùng với Sử gia Bettany Hughes trực tiếp đi thăm 7 kỳ quan Phật Giáo trên thế giới. Với hai vị giáo sư phụ tá của bà là. Giáo sư Robert Thurman đại học Columbia. Tiến sĩ Ulrich Pagal và Ông Richard Coombrich đại học Oxford.

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

Khi tôi trở về



Khi tôi trở về
Tôi chạy đến chân Thiên Chúa
Chúa nhìn tôi mà bảo rằng:
Ta còn bận chiến đấu cùng Mac*
Tôi chạy đến chân Phật
Phật bảo rằng ta cũng vậy.
Tôi chạy đến Nữ Thần Tự Do
Bà ta dơ cao ngọn đuốc
Nhìn tôi mà bảo rằng :
Anh đã trở thành những đồ hộp xét rỉ.
Tôi đến với người đàn bà
Bằng cuộc tình gián đọan
Bà ta xua tay mà bảo rằng
Anh đã hết thời rồi
Tôi đến với chính tôi
Trong bóng tối mịt mù
Tâm hồn tôi khẽ bảo
Cát bụi là của ngươi ./.

Tám năm lận đận vô bờ
Vì đâu mang chữ tội đồ chiến tranh.
Năm 1983, sau tám năm tù đầy. Khi người tù cải tạo trở về xã hội,
thì cảm thấy mình xa lạ, để rồi xót đau cho thân phận mình
chỉ còn lại cát bụi là của ta. Dẫu sao cũng là kỷ niệm, kỷ niệm cho một đời.
Cho quê hương. Một quê hương tàn tạ. Một quê hương loang vết đoạ đầy.
Lê Tuấn. tháng ba 1983.

Uống Cafe buổi sáng

sau những năm tháng tù đầy, được trở về nhà. Người tù bỗng thấy mình cô đơn
bơ vơ và lạc lõng trong xã hội đen tối. Để rồi nhận ra, cuộc đời như giấc chiêm bao,
sớm họp tối tàn, trong cõi đời vô thường.

Tôi nhìn tách Cafe
Đen trong đen từng giọt
Nhỏ xuống đời vô thường
Như muôn đời sóng vỗ
Vào ghềnh đá san hô
Hôi ngộ rồi tan biến.
Những giọt nước mầu đen
Tắm ướt nỗi niềm riêng
Cho cửa thiền rộng mở
Bước vào cõi hư không
Tôi nâng tách nước mầu
Giọt sầu ấm trên tay
Mầu đen và hương vị
Đã quên rồi tương lai
Tôi uống cạn đời mình
Trong tách nước mầu đen
Đ ờ i
Tan trong mầu đen
Mầu  Đen
Tan trong tôi ./.

Lê Tuấn 1983
còn đang post tiếp theo