Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 2 tháng 5, 2018

Những vần Thơ Lê Tuấn trên Blogs Suối Nguồn Tươi Trẻ

Những vần thơ Lê Tuấn qua trang (Blogs Suối Nguồn Tươi Trẻ) của Nhà Thơ Mạc Phương Đình

Chùm Thơ LÊ TUẤN



Ta bỗng phân vân.

Mùa xuân nắng trải trên đồi
Thảm xanh cỏ biếc em ngồi hóa thân
Mùa xuân ta bỗng phân vân
Vui ngày chưa tắt, cho ngần ngại qua.


Mùa xuân em dáng mượt mà
Bước đi trong nắng, rộng tà áo bay
Tuổi xuân em giữ trong tay
Nắng hồng trên má, mê say người về.

Mùa xuân thơm ngát đường quê
Ngàn hoa chớm nở hương mê lạ thường
Mùa xuân đứng giữa con đường
Chia đôi dấu cỏ, lòng vương vấn hoài.

Tháng giêng
Lê Tuấn


Thân tặng các bạn yêu thơ, một bài thơ tự do, tôi viết cho mùa thu năm nay 2016.

Rất Nhẹ.

Rất nhẹ, chiếc lá vàng nhẹ rơi
Em đi qua con đường rợp bóng lá thu bay
Nghe tiếng thì thầm kể cho nhau nghe của những chiếc lá
Những chiếc lá nói về một mùa thu đã thành quá khứ.

Con chim sẻ bỗng giật mình bay xa.
Bỏ lại con đường mịt mù khói bụi
Dòng xe cộ đông đúc ồn ào chạy qua.
Người đàn bà gầy yếu ngồi vét nốt chút dư đêm.

Hình như bà đã mơ đêm qua
Một giấc mơ thật đẹp của thời con gái.
Mơ về một thời xa xưa
Ở nơi ấy… một cuộc tình thật đẹp.

Qua bốn mùa rực rỡ đầy hoa
Mơ thấy một căn nhà
Chan hòa niềm vui và hạnh phúc!
Có lời thì thầm êm dịu và bàn tay trìu mến ôm ấp.

Bỗng dưng người đàn bà giật mình tỉnh thức
Những chiếc lá vàng rơi.
Làm vỡ tan tâm hồn đa cảm.
Phía cuối con đường bóng hoàng hôn thoáng hiện.

Dấu chân buồn lặng lẽ bước đi xa.
Người đàn ba… tan biến vào hư vô.

Mùa Thu và cảm nhận buồn
Lê Tuấn




Hạt giống tình yêu

Gởi tình yêu vào đất
Cho hạt giống nảy mầm
Đươm hoa và kết trái
Cho tình ta mênh mông.

Gởi nụ hôn trong gió
Cho môi hồng nở hoa
Hiến dâng đời rực rỡ
Tình yêu đến chan hòa.

Gởi cho nhau tình thân
Đời sống vẫn xoay vần
Bên nhau chiều Thu lạnh
Lá rơi nhiều… trong sân.


Cảm nhận về mùa Thu
Lê Tuấn




Sợi tóc buồn

Một sợi tóc buồn thoáng nhẹ rơi
Cho ta vương vấn cả khung trời
Ngày xưa tóc điểm xanh màu nhớ
Ta thấy em cười hồn chơi vơi.

Bây giờ tóc bạc đã lên ngôi
Lòng ta thương nhớ đến bồi hồi
Ngày xưa em thích hoa màu tím
Cho nỗi buồn riêng mặn trên môi.

Lê Tuấn
người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng.





Áo dài
Áo dài em mặc dáng thướt tha
Quê hương chia nửa mở đôi tà
Tà trước gió lùa bay giữa phố
Tà sau phất phới rực rỡ hoa.

Lê Tuấn


Câu chuyện một dòng sông

Dòng sông nước chảy về đâu
Sao ta nghe nặng cõi sầu miên man
Cho dòng tâm thức dâng tràn
Cuốn trôi sỏi đá, đời tan hoang chờ.

Dòng sông chia cắt đôi bờ
Bên kia em đứng, mộng mơ bên này
Gió mùa chuyển hướng mây bay
Cõi lòng mở rộng, tâm bày lượng không.

Từ khi non nước phiêu bồng
Càn khôn nối nhịp, xoay vòng trầm luân
Ta buồn thân phận gian truân
Em buồn, theo bước nhân quần đổi thay.

Trả xong duyên nợ mới hay
Bến kia thuyền vẫn còn say sông dài
Mê tình một sợi tóc mai
Mà nhiều thu vắng, vẫn hoài niệm xưa.

Người ơi ! còn nhớ đò đưa
Bên kia bến đợi, chiều mưa sông buồn.

Lê Tuấn

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

Khóc tháng 4 đen - Thơ Aet. Lê Tuấn



Buồn lắm tháng Tư, khóc từ đâu
Giữa trời đất lạ gợi thêm sầu
Tiếc thương chiến sĩ hờn vong quốc
Giải khăn sô trắng quấn ngang đầu.

Đau lắm tháng Tư phủ màu tang
Hàng triệu người đi bỏ xóm làng
Con đường quốc lộ thây người chết
Xác chồng lên nhau thịt nát tan.

Còn đó tháng Tư, lửa hờn căm
Đốt lên hàng triệu nén nhang buồn
Khói hương phong tỏa ngày Quốc Hận.
Cho dòng lệ khóc, gió mưa tuôn.

Khóc thương vận nước vẫn nổi trôi
Tháng Tư ngày đó bỗng bồi hồi
Lá cờ cuốn lại Tự Do mất
Uất nghẹn trào dâng nước mắt rơi.

Aet. Lê Tuấn
Tháng 4 đen

Sài Gòn Ngày cuối Tháng 4 Đen

Giữa mênh mông đất trời vang tiếng súng
Đêm Sài Gòn ngày cuối tháng 4 đen
Thành phố bàng hoàng trắng đêm không ngủ
Nghe sôn sao, nghe tiếng gọi chưa quen.

Người gác đêm mở tròn xoe đôi mắt
Nhìn lũ điên chạy khắp phố trong đêm
Mẹ Việt Nam bàng hoàng rơi nước mắt
Nhìn đàn con tan nát khắp bao miền.

Bà cháu giắt nhau, cuống cuồng chạy giặc
Mẹ gọi con, chồng dục vợ đi nhanh
Gánh quê hương ra đi tìm đất mới
Lòng quặn đau, tan tác kiếp lưu đầy.

Quân Cộng Sản tràn vào hô giải phóng
Đem tự do đốt cháy giữa sân trường
Đem nhân quyền trà đạp không thương tiếc
Giải phóng đây sao? Cả miền Nam tang thương.

Giải phóng đây sao? Hỡi loài quỉ đỏ
Quỉ đến đâu, dân chạy trốn không ngừng
Triệu người vượt biển, triệu người đau xót
Biển Đông than khóc, tiếng thét giữa rừng.

Từ mênh mông biển Đông vang tiếng sóng
Sóng hận thù, biển đau nhói Việt Nam
Rừng bật khóc, khóc cho người nằm xuống
Cho quê hương còn tăm tối lầm than.

  Lê Tuấn

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2018

SINH NHẬT, CHÚC NHAU - Dương Huệ Anh - Lê Tuấn



Mừng SN các bạn Đông Anh-
Lê Tuấn- Tina Phạm, và các bạn khác…
...Tháng ngày như ngựa chạy, tên bay,
Chín chục hơn, bừng tỉnh giấc say…
Bè bạn vắng dần, tình vẫn nặng,
Cháu con đầy đó, số còn may?
Già rồi yếu, thịt kiêng. mong đậu,
Vui lại buồn, đàn họa thiếu gi/dây…
Sinh nhật, chúc nhau thêm tuổi thọ,
Hòa Bình thế giới, nối vòng tay…
“Thương yêu, Tha thứ”, theo lời Chúa,
Hỉ, Xả, Từ, Bi…nhớ đức Thầy…
Tinh Độ: Ta Bà trong hiện hữu,
Nỗi đau đòi, nhẹ bớt, mong thay!!!

3/20/18 
Dương Huệ Anh

Chúc mừng sinh nhật.
.

Sinh nhật hôm nay ta chúc nhau
Thanh tâm an lạc phá tan sầu
Thêm một tuổi đời thêm sức sống
Tiếng cười vang vọng mãi về sau.

Chúc mừng sinh nhật thứ bao nhiêu?
Chúc bạn bình an, Hạnh phúc nhiều
Tâm vẫn lãng du nhìn thế sự
Hồn vẫn xanh tươi tỏa hương yêu.


Lê Tuấn.


Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2018

Xin Chào Nguyên Xuân - Thơ Lê Tuấn




Chào Nguyên Xuân đứng giữa trời
Chào cây cỏ mọc, đâm trồi nở hoa
Bình minh nắng ấm chói lòa
Chào em năm mới, chan hòa tình thương.

Chào nhau trên những con đường
Mùa xuân phía trước, đoạn trường qua mau
Hôm nay ta đón chào nhau
Ngày mai ly biệt cơn đau phận người.

Xin chào nhau những nụ cười
Đôi môi tươi thắm gửi đời nụ hôn
Nắng Xuân ấm cả tâm hồn
Chào nhau năm mới, tình còn mê say.

Gặp nhau tay nắm bàn tay
Có năm ngón nhỏ thon gầy xinh xinh
Làn da ấm áp nguyên trinh
Bàn tay giữ mãi, xuân tình lên hương.

Hỏi thăm trời đất vô thương
Chỉ riêng ngôn ngữ, mật đường không phai
Đường xa vạn dặm sông dài
Mùa xuân còn đợi bóng ai tìm về.
 
Lê Tuấn

Thứ Hai, 8 tháng 1, 2018

Dòng sông tuổi thơ - Thơ Lê Tuấn


Dòng sông tuổi thơ


Mẹ ơi! Con đã già
Ngồi nhớ ngày đã qua
Thời gian còn bên mẹ
Trong vòng tay ngọc ngà.

Mẹ ơi! Xuân lại về
Nhớ một thời, làng quê
Mẹ cho con áo mới
Tuổi thơ đẹp say mê.

Mùa hạ, sáng tinh khôi
Bên hiên mẹ đang ngồi
Nhìn xa xăm nỗi nhớ
Lòng con bỗng bồi hồi.

Lá mùa thu nhẹ rơi
Vàng úa cả khung trời
Mẹ tôi già hơn trước
Tóc mẹ trắng như vôi.

Mùa đông hoa tuyết bay
Nỗi nhớ chợt đong đầy
Mẹ choàng khăn len ấm
Ôm con trong vòng tay.

Mẹ ơi! Tháng năm qua
Con bây giờ đã già
Trên bàn thờ ảnh Mẹ
Tình yêu thương chan hòa.

Lê Tuấn

Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2017

Có những nỗi buồn - Thơ Lê Tuấn




Có những nỗi buồn đến không tên
Chợt nói cùng ta lúc lên đèn
Bóng chiều vừa tắt bên khung cửa
Ta thấy em về, dáng thân quen.

Có cả nỗi buồn đuổi không đi
Nó ở bên ta, sống thật lì
Nỗi hờn vong quốc, đau thân phận
Uất nghẹn trong lòng lúc phân ly.

Có những nỗi buồn đến êm ru
Như khói nhẹ vương bóng sương mù
Lá bay theo gió, chiều thu tím
Lặng lẽ cùng ta bước phiêu du.

Và có nỗi buồn đến vu vơ
Nó ở bên ta tự bao giờ
Lắng nghe từng nhịp tim đau nhói
Xoa dịu từng giây phút đợi chờ.

Lê Tuấn
(nỗi buồn vu vơ)

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

Ru Người Ru Đời - Thơ tặng của Lê Tuấn


Ru người
Ru đời


“viết tặng nhà thơ Mạc phương Đình, khi đọc tác phẩm (Ru người. Ru đời)”
 
Bỗng dưng câu nói ngại ngùng
Cơn đau thắt lại nghìn trùng nhớ thương
Ru đời điệp khúc vấn vương
Nương theo dòng chảy đoạn trường chơi vơi

Ru người giọt lệ nhẹ rơi
Khóc cho thân phận. Ru đời lưu vong
Thả hồn vào chốn hư không
Lắng nghe tâm động cõi mông lung buồn.

Lê Tuấn

(Cảm nhận qua tác phẩm thơ của thi nhân Mạc Phương Đình)

Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

Thơ Mùa Thu - Phạm thị Minh Hưng & Lê Tuấn



GIẤC MƠ MÙA THU
 
Cho em đi suốt mùa thu
Cùng anh dệt nốt ước mơ cuộc đời
Dù cho dâu bể nổi trôi,
Rong chơi khắp chốn, tuyệt vời tình ta

Bàn tay năm ngón nõn nà
Xin ru tiếng gió tình qua nhẹ nhàng
Ru anh sương xuống mơ màng Bóng đêm hoa cỏ sắp hàng tương tư

Hồn em đằm thắm mộng mơ
Thả nghiêng về bến, hẹn chờ trăng sao
Ngân Hà lấp lánh tầng cao
Ước nguyền em mãi lạc vào mộng xanh...

Ta đôi chim hót chuyền cành
Chuyền thương nhớ gửi long lanh nụ cười
Mặc thu vàng, lá rụng rơi,
Tình ta sao sáng, một đời bên Trăng..

Mối tình vai nhỏ vắt ngang
Chở theo từng chiếc lá vàng nhẹ rơi
Bâng khuâng ánh mắt nụ cười
Cầm tay tình mộng bồi hồi con tim

Mùa Thu yêu dấu riêng mình.
Nhé Anh, yêu mãi - Mộng nghìn đêm Thu
Bài thơ tình đẹp mộng mơ
Anh ơi nhớ nhé, Tình-Thơ-Thu-Vàng

Phạm Thị Minh-Hưng

Một thoáng buồn
Chiều Thu

Cỏ buồn lá cũng héo hon
Thu về bầy cuộc vuông tròn hoá thân
Em về mỏi bước tần ngần
Phấn son che dấu, bụi trần bơ vơ.

Ta về lạc bước trong thơ
Xa xăm nỗi nhớ còn chờ đợi nhau
Dấu chân lá cuốn theo sau
Chiều thu man mác niềm đau bóng tà.

Sớm mai em mở cổng ra
Thấy trong cổ tích như là chiêm bao
Ngoài sân hoa cỏ xôn xao
Lá thu lay động, vẫy chào nắng mai.

Ta về quên dấu hình hài
Mai sau còn lại, chút tài văn thơ.

Thơ lê tuấn 
(người nghệ sĩ lang thang hoài trong tâm tưởng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét