Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

Những bài thơ & nhạc chế

Những lời nhạc chế rất hay, như lột trần bản chất của xã hội hiện tại ở Việt Nam.
Bác và Đảng - Tham nhũng và thối nát - Cộng an và đàn áp - dân oan và tù nhân lương tâm.
Bia ôm và đĩ điếm - Mông to và chân dài. Một xã hội lộn tùng phèo vì loạn ....và tiếp tục Loạn và Loạn.

Mời quý vị đọc qua và hát thầm những ca lhúc này.
 
Một người mù đi trên mây
Một người ngu tin lời bác
Một thằng khạc ra trăm bãi
Một thằng dài hơn biên ải.

Diễm Xưa

Mưa bẩn mưa sa trên hàng quán nhỏ
Buổi chiều ngồi ngó những cái mông to
Trên bước chưn co trơ vài vết đỏ
Chợt hồn xanh mét như người ốm ho.

Biển nhớ

Ngày mai công an
còn đá dân đen dập vùi
hàng xóm trông nhau bùi ngùi
nghe ngoài trời mưa không vui.

Đêm Đông

Chiều chưa đi thì đêm chưa xuống
Ðâu đấy buông hãi hùng tiếng chuông
Cô gái quê bâng khuâng cởi truồng
Chùi chân dép rồi leo lên giưòng

********
Ðêm xưa, ai trông cố mông
Ðường tròn mênh mông
Ðêm nay, ai mơ giấc mơ tiên ngày, tiên đêm
Ðêm mai, ai lê bước chân chơi bời tha phương
Có ai thấu tình thôn nữ đêm khuya trên giường

Nguyễn Đăng Thường và những bài thơ & nhạc chế

http://baomai.blogspot.com/
Nguyễn Ðăng Thường sinh tại Battambang, Cambodge (Campuchia). Tốt nghiệp Ðại học Sư phạm Sài Gòn khóa thứ nhất (1961) ban Pháp văn. Ông rời Việt Nam sang Campuchia (1973) rồi sang Pháp (1974), hiện sống ở Anh Quốc. Ông là người đa tài, ngòi bút (nay là bàn phím) của ông tung hoành trên nhiều thể loại: thơ, truyện ngắn, tiểu thuyết, nhận định văn học, dịch thuật, hội họa… Ông nói về cái sự viết của mình: “Thích viết nhưng viết khó và lười và nên không có ước vọng trở thành nhà văn nhà thơ.” Có lần ông gọi những bài thơ của mình một cách hí lộng là những “tử thi” hay “thi hài”; có lẽ ý của ông là không cố tạo ra những “tác phẩm bất tử”, ông ý thức được đời sống ngắn hạn và sự giới hạn về mức độ phổ biến của tác phẩm, nên với ông thì cái gọi là “thơ” chỉ là một trò chơi khinh khoái trong phút chốc thôi chăng?

http://baomai.blogspot.com/
Viết về Nguyễn Ðăng Thường là việc khó khăn, trong bài viết này, chúng tôi chỉ giới thiệu một mảng nhỏ: thơ / nhạc chế của ông.

Chữ “nhạc chế” là do chúng tôi mạo muội gán đặt thêm; chúng tôi không dám chắc nó xác đáng và đúng với ý của tác giả, vì Nguyễn Đăng Thường đã viết lại lời của nhiều ca khúc và ông cho đăng những sáng tác này vào mục “thơ” của diễn đàn Tiền Vệ, mong rằng ông bỏ lỗi cho.

Nhạc chế là một hiện tượng khá phổ biến trong dân gian VN từ rất lâu rồi, ngày xưa người ta thường gọi là “nhạc sửa lời”. Chúng tôi còn nhớ trước năm 75 có những lời ca được sửa lại như: “Ai đang đi trên Cầu Bông rớt xuống sông ướt cái quần ni-lông…”, hay “Đưa em về dưới mưa, ép em vô gốc dừa…”, chẳng hạn. Đó là những ca khúc, thường là tình ca, được viết lại lời, thường mang tính giễu nhại (parody), đùa cợt chỉ để mang lại tiếng cười mà thôi.

Sau 75, một số nhạc đỏ được những người vô danh sửa lại lời nhưng khác với trước đó ở chỗ chúng được mang thông điệp giễu nhại xã hội, thậm chí chính trị. Ví dụ lời bài quốc ca “Tiến quân ca” thành “Đoàn quân Viêt Nam đi, sao mà ốm đói, bước chân phù lang thang trên đường còn xa…”, hay bài “Tình đất đỏ miền Đông” thành “Cây cuốc cong là cây cuốc gãy, cây cuốc gãy thì khỏi đi mần/ Tổ quốc ta từ khi thống nhất, năm mươi triệu con người chỉ nghĩ tới chuyện ăn…”, hay bài “Nối vòng tay lớn” thành “Từ Bắc vô Nam tay cầm bó rau, tay kia cầm sợi dây để bắt con cầy…”.

image
Những sáng tác thuộc thể loại này của Nguyễn Đăng Thường thường theo sát với thời cuộc, thỉnh thoảng một người bạn của chúng tôi ôm guita nghêu ngao hát trong những bàn rượu ở Sài Gòn, nghe rất thấm. Vì sao thấm? Vì trong cái cười, cái hài hước, có nỗi trăn trở và đau đớn trước thời cuộc, rất thật. Quỡn, các bạn thử hát theo những bài dưới đây một lần xem.

Chúng tôi mời quý vị thưởng thức bài Torna A Surriento (“Come Back To Sorrento”) của Ernesto di Curtis, với lời ca mới, và những bài quen thuộc khác.

***

Trở về cái chuồng xưa?

http://baomai.blogspot.com/
 Về quê khi tóc hết còn đen đen?
 Về quê lúc đời vắng người thân quen?
 Về quê có pháo hoa có lồng đèn?
 Ôi lãng du quay về không hèn?

 Về quê nghe gái gú gọi vô hang?
 Về quê nếm lạc thú và truy hoan?
 Về quê có máu tươi có thịt người?
 Ôi lãng du quay về vui cười?

 A cái nhà à con ma
 Và a tiếng ta trong chiều tà
 Về cười ha há
 Há ha hí hì hu?

Về quê ăn bánh vú và xôi mông?
Về quê uống trà ấp và bia ôm?
Về quê có mắm tôm có thịt cầy?
Ôi lãng du quay về sum vầy?
Về quê coi đất nước mình văn minh?
Về quê ngó kiều nữ và ô-sin?
Về quê có gái trinh có nhạc tình?
Ôi lãng du quay về linh đình?

Ô cái mồ ồ con khô
Và ô cái ô bên bờ hồ
Về cười hô hố
Hố hô hố hồ hô?

Về quê lên phố núi đường xe tăng?
Về quê xuống lục tỉnh cầu dây văng?
Về quê có chó săn có cò mồi?
Ôi lãng du quay về cho rồi?

Về quê yêu Đảng, Bác, và Quê Hương?
Về quê chối từ những ngày tha phương?
Về quê sống bất công chẳng bận lòng?
Ôi lãng du quay về thuê phòng?

Không thấy nghèo ngoài hiên mưa
Và đâu bé thơ vui cùng mùa
Một mùa xuân sáng
Mắt êm nắng vàng xưa?

***

Ngày thường trên quê hương

http://baomai.blogspot.com/
Một người nghèo trông dưa leo
Một người treo trông thần chết
Một thằng chệt trông nham nhở
Một thằng khờ mơ tô phở

Một người chờ bao nhiêu phen
Nhìn đảng đen thêm đểu cáng
Đàn trẻ nhỏ quen tai nạn
Người Việt nằm đếm tháng năm

Một người mù đi trên mây
Một người ngu tin lời bác
Một thằng khạc ra trăm bãi
Một thằng dài hơn biên ải

Một ngày dài mong tin ai
Rồi từng đêm sao vàng chói
Người Việt thầm trao câu hỏi
Người Việt nhìn nhau kêu gọi

Một ngày thường trên quê hương
Ngày Việt Nam đương chuyển hướng
Một ngục tù đông blogger
Một ngục tù nuôi da vàng

Một ngày nào không bao xa
Ngày Việt Nam ta toả sáng
Một ngục tù không lãnh tụ
Một ngục tù quên căm thù

(Từ ca khúc Ngày dài trên quê hương – Trịnh Công Sơn)

***

Diễm nay

http://baomai.blogspot.com/
Mưa bẩn mưa tuôn trên tầng tháp đổ
Dài chưn em cố nổ máy hông đa
Nghe máy xe hư không buồn rổ rổ
Đường về hun hút không xế thêm xa
Mưa bẩn mưa sa trên hàng quán nhỏ
Buổi chiều ngồi ngó những cái mông to
Trên bước chưn co trơ vài vết đỏ
Chợt hồn xanh mét như người ốm ho
Chiều nay còn say em không nên lại
Uống mãi trong cơn say dài
Mình ta tới khi trời khuya trở mai
Quán ơi cho thêm vài chai
Mưa vẫn mưa điên cho đường biển động
Làm sao em nhớ thuở mới cu si
Xin hãy đưa ta qua miền đất mộng
Để thành cu mĩ quên mình củ chi
Mưa vẫn mưa đen tiêu đời bảng hiệu
Làm sao em biết bia đá tan mau
Xin hãy cho ta thêm vài cốc riệu
Ngày sau sỏi đá cũng cần ném nhau

(Từ ca khúc Diễm Xưa – Trịnh Công Sơn)

***

Biển mớ

http://baomai.blogspot.com/
Ngày mai công an
sẽ tới thăm em gọi về
gọi về tra khảo lê thê
nện đầu cho tới hôn mê

Ngày mai công an
ngồi đứng bên xe đợi chờ
mũi súng lăm le phòng hờ
nghe lòng nghẹn muôn câu thơ

Ngày mai công an
chở nhóm sinh viên về đồn
gọi thằng kia tới liệu hồn
mày nghe chớ có chơi khôn

Ngày mai công an
thành phố trấn chia từng phường
cả toán luân phiên chận đường
nghe đời biển động ngàn phương

Hôm kia ta về
bàn chân trên lối cũ
tìm em qua xóm mù
hờn lên đây hoang vu

Ngày mai công an
bỏ xác em trên ruộng đồng
chiều hoang súng nổ mênh mông
trời cao có thấu hay không

Ngày mai công an
còn đá dân đen dập vùi
hàng xóm trông nhau bùi ngùi
nghe ngoài trời mưa không vui

Ngày mai công an
chỉa súng vô tai họng kề
từng đêm canh gác bộn bề
từng đêm say máu đê mê

Ngày mai công an
từng toán xuống lên cặp kè
lũ chó nanh nhe gầm ghè
trông hình bác mập mà ghê
(Từ ca khúc Biển Nhớ - Trịnh Công Sơn)

***

Đêm khuya

http://baomai.blogspot.com/
Chiều chưa đi thì đêm chưa xuống
Ðâu đấy buông hãi hùng tiếng chuông
Cô gái quê bâng khuâng cởi truồng
Chùi chân dép rồi leo lên giưòng
Thời gian như ngừng trong đau đớn
Cây trút lá cuốn theo đời hoa
Ai giương mắt, mắt nhung chưa nhòa
Sương gió hay công an chờ ta
Ðêm khuya, ai ra quán bia ngồi nhìn giai nhân
Ðêm khuya, ai không ngẩn ngơ vì đôi mông tròn
Ðêm khuya, thi nhân lắng nghe tâm hồn ung thư
Ðêm khuya, ca nhi khóc rên đôi bài ca sến
Có đô thì vô
Có vô thì ôm
Có ôm thì bia
Có bia là trai
Có trai là say
Có say là sưa
Ðêm xưa, ai trông cố mông
Ðường tròn mênh mông
Ðêm nay, ai mơ giấc mơ tiên ngày, tiên đêm
Ðêm mai, ai lê bước chân chơi bời tha phương
Có ai thấu tình thôn nữ đêm khuya trên giường

(Từ ca khúc Đêm Đông - Nguyễn Văn Thương)

***

Hư âm

http://baomai.blogspot.com/
Đêm qua mơ thấy ông râu ria nằm thịt da ướp tươi
Bao nhiêu người ngắm riêng tôi đứng xa trên sân nắng trưa
Gió thoảng nhẹ đưa, bay qua đường phố
Thương dân tôi chắp thêm vần đầy vơi ánh mắt xa vời

Tôi yêu đất nước quê hương muôn đời dệt bao ước mơ
Tôi như đồi vắng dân như nắng xuân reo muôn ý thơ
Biết nói cùng ai, trăm ngàn mộng ước
Tim chưa băng giá không ngại ngùng bao năm tháng mong chờ

Hận ông từ muôn kiếp trước
Oán ông tới thuở bạc đầu
Tôi chẳng ưu phiền vì đường tơ vương vấn
Nên để cung đàn tiêu hao sầu đau

Hư âm tiếng khóc tan trong mưa chiều đẹp bao ước mơ
Đê mê còn nhớ đêm qua giấc mơ ai vung nắm tay
Tôi muốn cùng dân, nương theo làn sóng
Đưa nhau tới cõi thiên đường tự do không có cha già

(Từ ca khúc Dư Âm – Nguyễn Văn Tí)




Thận Nhiên, Dallas 08/2015

http://baomai.blogspot.com/

Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

Logo Đại Hội CTSQ/VNCH Tháng 9 Năm 2016

Hai Logo biểu tượng cho Đại Hội CTSQ/VNCH Kỳ Thứ 20
Tổ chức tại San Jose vào Ngày 3, 4, 5 Tháng 9 Năm 2016.

Nhận thấy từ trước đến nay chưa có Đại Hội CTSQ/VNCH nào thực hiện một Logo
để làm biểu tượng và xem như một món qùa lưu niệm.

Vì vậy tôi tự ý làm thành hai Logo, xem như một gợi ý cho ban tổ chức đại hội 20 nên thực hiện.
Tôi tạm lấy một chủ đề (Trở về cội nguồn) như một gợi ý trở về với truyền thống TSQ/VNCH.

Vì nhận thấy trải qua đại hội 18 cũng như đại hội 19 vừa qua đã để lại bao sóng gió, chúng ta phải nhìn vào sự thật về Tổng Hội CTSQ/VNCH hiện tại đã thiếu vắng một tinh thần đoàn kết.

Tôi kêu gọi (Trở về cội nguồn) trên Logo có 3 bàn tay, hay 3 hình người biểu tượng cho 3 chử TSQ hay AET. Hãy đoàn kết trong tinh thần tương trợ lần nhau.
Đoàn Kết là sức mạnh.































Hình minh họa 
Logo Đại Hội CTSQ/VNCH
Kỳ thứ 20 tổ chức tại San Jose. 
Ngày 3-4 và 5 tháng 9 Năm 2016
(Logo do CTSQ Lê Tuấn Design)
CTSQ. Lê Tuấn 






























Logo này có thể cài trên áo, hay làm thành
những tấm (lacquer) để treo tường kỷ niệm cho đại hội 20.


Thiếu Sinh Quân tình nghĩa một đời


Một đời tình nghĩa Thiếu Sinh Quân
Làm sao gom hết truyện xa gần
Viết lên trang sử bi hùng tráng
Cho ấm lòng nhau nghĩa tình thân.

Ta về dáng núi bóng chiều xuân
Dặm trường gió bụi bỗng phân vân
Rừng xưa ôm dấu buồn nhân thế
Thấp thoáng hồn ai bóng chinh nhân.

Ấu thơ vừa khít mái trường xưa
Núi lớn sau lưng bóng vẫn thừa
Ôm trọn ngôi trường chiều bóng đổ
Ba dẫy lầu cao hàng cây thưa.

Vũng Tầu phố vắng cổng trường xưa
Bạn cũ còn đâu nhớ cho vừa
Cây bàng lá đổ khu văn hóa
Người lính học trò thuở xa xưa.

Nắng chứa chan, biển mặn trên môi
Trường xưa bạn cũ đã xa rồi
Đứa còn đứa mất chưa gặp lại
Đứa ở nơi này đứa xa xôi.

Đời lính đôi khi cũng bồi hồi
Gặp nhau thoáng chốc lại chia phôi
Sớm họp tối tàn chia ly mãi
Chinh chiến buồn vui, chỉ thế thôi.

Thiếu Sinh Quân tình nghĩa một đời
Trai anh hùng lừng lẫy khắp nơi
Vui ngày hội ta về xum họp
Gặp lại nhau mừng rỡ tiếng cười.

Nâng ly uống cạn chén rượu mời
Cho men tình nghĩa thấm trên môi
Ngày mai có nhớ xin gặp lại
Nâng chén rượu cay, hồn chơi vơi.

Ctsq Lê Tuấn 1863
Tôi viết bài thơ này để nói về ngôi trường TSQ Vũng Tầu.
và ngày đại hội CTSQ.


Lễ giỗ Các Anh Linh CTSQ/VNCH


Mùa Thu trời đất xoay vần
Ta về sum họp lòng hân hoan mừng
Thời gian đi mãi không ngừng
Đến ngày Lễ Giỗ xin đừng thờ ơ

Sao ta có thể làm ngơ
Khói hương không thắp bàn thờ lạnh tanh
Nước non ơn tận cao xanh
Anh hùng vị quốc sao đành quên ơn

Ta về để nhớ công ơn
Cùng nhau thắp nén nhang thơm cho người
Thiếu Sinh Quân cả một đời
Anh Linh chiến sĩ ơn trời không quên

(thơ CTSQ. Lê Tuấn)
        
Viết Tặng 
Anh Hùng CTSQ Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn

Thiếu Sinh Quân mang nặng nghĩa tình đầy
Gương hy sinh cao tận cõi trờ
i mây
Thề bất khuất trước giặc thù phản quốc
Lòng trung can, nghĩa đảm đến ngày nay.
Anh hùng tử khí hùng luôn bất tử
Cho ngàn đời chiến sử mãi lưu danh
Hồ Ngọc Cẩn vị Anh Hùng thời đại
Trước pháp trường vẫn ngạo nghễ cười vang.
Mở trừng mắt nhìn giặc thù xử bắn
Gương anh hùng lưu mãi vào sử xanh.
Thiếu Sinh Quân lịch sử mãi vinh danh
Những Anh hùng Vị Quốc đã vong thân.

CTSQ. Lê Tuấn


Thứ Tư, 2 tháng 9, 2015

Cà phê và triển vọng kết cục cay đắng.

 những nơi trước đây khí hậu ổn định thì nay nóng lạnh thất thường, thời tiết lạnh làm cây bị còi và nóng làm quả rụng sớm. Rồi lại mưa bão, lở đất, đôi khi bùn tràn vào vườn cà phê. Một nhà nông nói “Thời tiết nay lạ lắm, chúng tôi chưa bao giờ thấy như vậy.”

Với những số liệu mới nhất về sự thay đổi khí hậu trên toàn thế giới những tính toán của Bunn tiên đoán diện tích đất thích hợp trồng cà phê Arabica có thể giảm tới 50% trước năm 2050. Những vùng vẫn sản xuất cà phê như Việt Nam, Ấn Độ và các nước Trung Mỹ sẽ bị ảnh hưởng đặc biệt mạnh.

Cà phê và triển vọng kết cục cay đắng.



Hạn hán, lụt lội và bệnh dịch đang làm giảm lượng cà phê ta uống. Liệu ta có đang đối mặt với sự tận cùng của cà phê hay không, David Robson tìm hiểu cùng quí vị.

Khi ta đang nhấm nháp tách cà phê và đọc báo thì biến đổi khí hậu của trái đất có vẻ còn xa. Nhưng nếu tới tận nơi sản xuất ra cà phê ta mới thấy sự bất ổn là thực sự .

Nhà nông dân trồng cà phê ở Chiapas, Mexico, được Elisa Frank (Đại Học California) phỏng vấn, cho biết thay vì mưa nhẹ như trước đây thì nay mưa lớn đã gây úng lụt, làm lá cây và quả rụng, năng suất giảm. Chưa bao giờ như vậy.

Ở những nơi trước đây khí hậu ổn định thì nay nóng lạnh thất thường, thời tiết lạnh làm cây bị còi và nóng làm quả rụng sớm. Rồi lại mưa bão, lở đất, đôi khi bùn tràn vào vườn cà phê. Một nhà nông nói “Thời tiết nay lạ lắm, chúng tôi chưa bao giờ thấy như vậy.”

Đỉnh cao của cà phê

Khó khăn này không phải chỉ ở Mexico. Ở khắp Nam Mỹ, Châu Á và Châu Phi việc trồng cà phê bị suy thoái vì hạn hán, lũ lụt và bệnh dịch do sự ấm lên của trái đất.

Hậu quả này chẳng bao lâu sẽ lan tới quán cà phê bạn hay uống. Hiện thế giới đang sài 2 tỷ tách cà phê mỗingày. Liệu có còn như vậy nữa không với thời tiết khắc nghiệt này? Và nếu nông dân không thể thỏa mãn được nhu cầu thì có phải chúng ta sẽ sắp tới “cực điểm của cà phê”?

Một số người cho rằng những cố gắng chống chọi lại thách thức này chỉ phá hủy môi trường hơn nữa mà thôi. Một số khác đề xuất giải pháp duy nhất là thay đổi khẩu vị uống cà phê. Cho dù thế nào, ta cứ thưởng thức cà phê khi còn có thể, ta có thể phải đối mặt với sự chấm dứt của thực trạng cà phê hiện nay.

http://baomai.blogspot.com/
Một phần của vấn đề cũng là ở sở thích về hương vị. Có 2 giống cà phê thịnh hành, Arabica thì thơm hơn, Robusta thì đắng hơn. Cũng vì hương vị phong phú nên Arabica được thế giới ưa chuộng vượt trội, chiếm 70% lượng uống.

Những tính chất đặc biệt về hương vị của Arabica bị đánh đổi bằng sự yếu đuối của cây cà phê loại này, nó không khỏe bằng cây cà phê Robusta. Như trong chuyên mục BBC Magazine mới đây có giải thích, giống Arabica là ở vùng núi Ethiopia, ít tính đa dạng di truyền, đặc biệt dễ tổn thương khi khí hậu thay đổi. Cây phát triển tốt nhất trong khoảng biến đổi hẹp về nhiệt độ 18-200 và cần mưa đều và nhẹ. “Chỉ rất ít nơi trên thế giới có điều kiện như vậy,” Christian Bunn nói. Nó rất khác với các loại cây trồng khác, như ngô, đã được trồng hàng ngàn năm và thích nghi với nhiều môi trường khác nhau.

Cây Arabica mỏng manh không thể đương đầu với điều kiện thời tiết mới bất định do trái đất bị hâm nóng. Thí dụ ở Mexico, nhiệt độ tăng gây mưa lớn, xô đẩy cây trước khi kịp ra hạt. “Cây cà phê chỉ ra hoa trong 48 giờ và nếu có bão lớn khi đó thì cả vụ trồng bị hỏng,” Ainhoa Magrach ở Viện ETH Zurich giải thích.

http://baomai.blogspot.com/
Ở những nơi khác thì hoàn toàn ngược lại, bị hạn hán. Người trồng cà phê ở núi Rwenzori, Uganda, than phiền rằng nhiệt độ nóng và khô làm cây rụng hoa trước khi tạo thành quả. Ngay cả khi kết thành quả thì hạt cũng teo và nhỏ. Những khó khăn kéo theo khi khí hậu nóng lên là dịch bệnh phát triển, như sâu ăn lá, sâu đục quả, bệnh hỏng lá, tất cả phá hủy vụ mùa. Trong một bệnh dịch mới đây năm 2013 ở Trung Mỹ đã làm giảm thu hoạch 20% sau khi bị bệnh hỏng lá, những sự kiện như vậy có thể sẽ xẩy ra thường xuyên hơn với sự ấm lên của trái đất.

Việc tính toán phí tổn dài hạn là không đơn giản nhưng khi xem xét thu hoạch cà phê của Tanzania, một nhóm nghiên cứu thấy năng suất tụt từ 500 kg/ha năm 1960 xuống trên 300 kg/ha vào lúc này. Quan trọng hơn là việc giảm sút trên bám sát theo sự tăng nhiệt độ khoảng 0,30 C mỗi thập niên, đồng thời lượng mưa giảm.

Vụ mùa cả năm phụ thuộc vào một vài ngày hoa nở
Bức tranh trên cho tương lai thật ảm đạm. Với những số liệu mới nhất về sự thay đổi khí hậu trên toàn thế giới những tính toán của Bunn tiên đoán diện tích đất thích hợp trồng cà phê Arabica có thể giảm tới 50% trước năm 2050. Những vùng vẫn sản xuất cà phê như Việt Nam, Ấn Độ và các nước Trung Mỹ sẽ bị ảnh hưởng đặc biệt mạnh.

Hậu quả là nghiêm trọng với cả người trồng và người uống cà phê. Theo tính toán của Bunn thì cà phê càng trở thành hạng mục xa xỉ với giá tăng vọt 25% trước năm 2050. Điều này đặc biệt rõ nét khi mà các hàng nông sản khác ngày càng rẻ đi vì công nghệ và năng suất phát triển. Nếu xét tới cả điều đó thì thực tế cà phê sẽ đắt hơn lên 50% so với trường hợp không có biến đổi khí hậu, ông nói.

http://baomai.blogspot.com/
Người trồng cà phê sẽ khó có lãi. Sau nhiều năm khó khăn, có thể nhiều người chuyển sang loại cây khác trồng ổn định hơn. “Khi chúng tôi trao đổi với người trồng cà phê về kết quả nghiên cứu thì họ nói là đúng, những người ở vùng thấp tại Trung Mỹ đã bỏ trồng cà phê và chuyển sang trồng cao su.” Bunn nói.

Vì lợi nhuận, chắc chắn một số khác sẽ chuyển sang trồng cà phê và điều này sẽ dẫn đến tổn hại lớn cho môi trường. Magrach mới đây có khoanh vùng thích hợp để trồng cà phê Arabica và so sánh nó với vùng cần nó. Tình huống xấu nhất là chúng ta phải lấn chiếm 2.2 triệu hecta rừng nhiệt đới để đáp ứng nhu cầu, khoảng bằng diện tích xứ Wales. Sẽ là một tổn hại lớn về đa dạng sinh học.

25 triệu nhà nông dựa vào cây cà phê để kiếm sống
Có thể có những giải pháp tốt hơn. Với tính dẻo dai uyển chuyển, cây cà phê Robusta chịu được sự thay đổi khí hậu tốt hơn; Magrach cũng đưa cả mô hình là vùng sống của cây này có thể sẽ lớn lên với sự tăng nhiệt độ. Nếu vậy chỉ cần sự thay đổi khẩu vị là có thể giải quyết được sự khủng hoảng cà phê. “Rõ ràng là tốt hơn cho việc bảo vệ rừng,” Magrach nói. Bà hy vọng rằng ít nhất ở nhãn hàng cũng sẽ nêu rõ là hạt cà phê có phải ở vùng bị dễ bị tổn thương hay không để người tiêu dùng biết về tổn thất môi trường và mua ít hơn.

Một số người khác hy vọng rằng tiến bộ kỹ thuật sẽ duy trì được tiến triển của ngành cà phê. Thí dụ như tổ chức có tên Sáng kiến Cà phê và Khí hậu ở Brasil đang hỗ trợ nhiều hãng sản xuất cà phê trao đổi kinh nghiệm cách thức tốt nhất để khắc phục những thử thách sắp tới.

http://baomai.blogspot.com/
Một giảp pháp là ghép giống Arabica vào gốc cây cà phê Robusta để tạo ra một giống lai chống trọi được tốt hơn với hạn hán mà vẫn giữ được hương vị thơm ngon ưa thích. Hoặc là tạo giống qua chọn lọc để ra một giống có đặc tính tốt của cả hai loại cà phê. “Hiện việc này đang được thực hiện nhưng chúng tôi không rõ bao giờ sẽ có giống mới,” Magrach nói thêm.

Sinh kế của nông dân và những người khác trong nghề cà phê (ít nhất là 25 triệu người) phụ thuộc vào việc chúng ta nhanh chóng tìm ra giải pháp. Lúc này những người nông dân phải đối mặt hàng ngày với sự bất chắc, Elisa Frank thấy như vậy khi phỏng vấn ở Mexico. Đối phó với thời tiết là khó khăn. Mặc dù nông dân nghe dự báo thời tiết trên TV và chuẩn bị đối phó với cơn lũ sắp đến nhưng họ vẫn cảm thấy vô vọng trước sức mạnh ngoài tầm kiểm soát.

Một số nông dân cảm thấy việc này gần như trở thành điều cấm kỵ. “Chúng tôi nói rất ít về thời tiết,” một người nói với Frank. “Chúng tôi đã biết thời tiết gây ra những gì, nhưng chúng tôi không thể làm gì được.”



David Robson

http://baomai.blogspot.com/

Trường Thiếu Sinh Quân VNCH tại Vũng Tàu

Hình xưa : Trường Thiếu Sinh Quân VNCH tại Vũng Tàu.


Thiếu Sinh Quân Hành Khúc



Thiếu Sinh Quân VNCH Trận Đánh Cuối Cùng (Ngày 30 tháng 4 năm 1975)







truong thieu sinh quan


Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

Những bước chân hành thiền.

Những bước chân hành thiền.
Mỗi buổi sáng tôi đi bộ quanh khu vực gần nơi ở, tôi đều mang theo cái máy ảnh Canon để ghi nhận một vài hình ảnh tình cờ nhìn thấy, cũng vẫn là cảnh vật cũ nhưng mỗi thời điểm và mỗi góc độ ghi hình đều có một vẻ đẹp riêng biệt, tùy theo cách nhìn sự vật mà tâm hồn người nghệ sĩ muốn nói lên điều gì.

Hôm nay tôi đem vào những hình ảnh mới ghi nhận được, một thoáng nét về thời gian của qúa khứ và sự hiện hữu của hiện tại, như nhánh cây và con chim, như những con cá dưới mặt nước, tất cả những hình ảnh này chỉ chợt thóang hiện một cách rất tình cờ, rồi sẽ tan biến ngay tức thì, nếu ta không nhanh tay ghi hình lại thì sẽ không bao giờ nhìn thấy hình ảnh này, chúng sẽ tan biến vào hư vô ngay.

Muốn sáng tạo một bức ảnh nghệ thuật và chuyển hướng nó theo ý tưởng mà mình muốn diễn tả, thi phải kèm theo một chút kỹ thuật của (nghệ thuật tạo hình) nó giống như người tráng phim trong phòng tối cần nhất là cân bằng được ánh sáng và bố cục bức ảnh.

Đời sống là thế tất cả rồi sẽ tan biến đi theo thời gian. chỉ còn lại hình ảnh mà chúng ta lưu giữ lại.

Xin gửi đến quý vị một thoáng nét đẹp của thiên nhiên.
Septemper 01, 2015
CTSQ. Lê Tuấn





Photographer CTSQ. Lê Tuấn