Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

100 Câu Lục Bát trong vần thơ khóc Mẹ

Ngày Mẹ tôi mất là ngày mới bắt đầu cho mùa Hạ tại thành phố San Jose California. Ngày 21 tháng 6, 2000. Tôi đã viết bài thơ Lục bát với 100 câu thơ, như tượng trưng cho một trăm năm trong cõi người.
Thương nhớ gửi theo hương linh của Mẹ Tôi
Cụ bà Cecilia Lê Thị Minh Liên.


Lục Bát Trong vần Thơ Khóc Mẹ

Một trăm câu lục bát trong vần thơ khóc Mẹ.
Là mắt lệ nhạt nhòa vì nỗi đau mất Mẹ.
Là tiếc nuối không nguôi vì từ nay không còn Mẹ
Tôi viết bài thơ này, kính dâng lên Mẹ tôi với tất cả lòng thành kính
thương yêu của một người con.


Giải khăn tang trắng trên đầu
Lệ rơi không ngớt, nỗi sầu bi ai
Mẹ đi về cõi thiên thai 
Ngày buồn tháng hạ nhạt phai nắng chiều
Mẹ ơi con đã khóc nhiều
Lòng con chết dại bao điều đắng cay
Vì sao Mẹ vội chia tay
Không lời giã biệt thương thay Mẹ hiền
Mẹ ơi con mãi ưu phiền
Vì thương nhớ Mẹ, triền miên lệ nhòa
Khói hương nghi ngút một tòa
Mẹ đi về cõi an hòa Chúa thương
Mẹ đi trăm nhớ ngàn thương
Đời con côi cút vấn vương suốt đời
Mẹ đi không nói một lời
Trối trăn để lại cho đời chúng con.
Nguyện thề với nước cùng non
Khắc sâu bóng Mẹ lòng con tôn thờ 
Giờ đây quỳ trước bàn thờ
Chắp tay khấn nguyện con mơ Mẹ về
Dường như Mẹ đã trở về
Đang ngồi bên cạnh não nề nhìn con
À ơi .. như tiếng ru con
Võng đưa kót kẹt lời ru điệu buồn
Nhìn xem đôi cánh chuồn chuồn
Nhẹ bay theo gió, nhện buồn giăng tơ
Con ơi con ngủ trong mơ
Đời con sung sướng, ước mơ vẹn toàn
Suốt đời Mẹ đã chu toàn
Nuôi con khôn lớn, hân hoan mọi bề
Đến giờ Chúa gọi Mẹ về
Ngày đi vội vã ê chề xót xa
Mơ màng trong cõi mộng xa
Giật mình tỉnh giấc, mình ta giữa trời
Mẹ ơi nước mắt tuôn rơi
Hồn con giá buốt tơi bời từ đây
Buộc lòng vào cuối chân mây
Gởi thơ theo gió nhờ mây trao giùm
Bài thơ mộc mạc nhắn cùng
Mẹ nơi Thiên quốc, nghìn trùng xa xăm
Hồn thiêng có được về thăm
Thì xin Mẹ hãy về thăm lại nhà
Nhà mình bây giờ khác xa
Vì không bóng Mẹ, ngày ra ngõ chờ
Mẹ thương từng đứa con khờ
Ngày đên trông đợi, tràn bờ yêu thương
Con Mẹ đi khắp bốn phương
Mẹ không quên gọi, qua phone nhắn lời
Mẹ đi vào tận cuộc đời
Để luôn nhắc nhở những lời yêu thương
Mẹ thương từng đứa cháu yêu
Thường xuyên nhắn nhủ những lời thanh cao
Mỗi lần cháu được điểm cao
Bà không quên thưởng cho nhiều qùa chơi.
Xuân về tụ họp vui chơi
Cháu con đông đủ, lòng thơi thới mừng
Ngày xuân nâng chén rượu mừng
Lì xì bao đỏ, Bà mừng tuổi con
Bờ môi mộng đỏ như son
Cháu hôn lên má, bà sung sướng cười
Khắp nơi rạng rỡ tiếng cười
Giọng Bà kể truyện, mọi người đều vui.
Bây giờ con lại bùi ngùi
Lệ rơi mặn đắng, ngày vui chóng tàn
Đời người sớm họp tối tàn
Trăm năm cõi mộng vội vàng chia ly
Trời bầy chi cảng biệt ly
Ngàn thu vĩnh biệt, Mẹ đi mất rồi
Lòng con sao vẫn bồi hồi
Nhớ thương không ngớt, từng hồi quặn đau
Đời người sao vội qua mau
Ngày vui chưa dứt, theo sau ngày buồn
Nhớ câu (Uống nước nhớ nguồn)
Công Cha nghĩa Mẹ, suối nguồn bao la
(Một lòng thờ Mẹ kính Cha.
Cho tròn chữ hiếu, mới là đạo con)
Ngày xưa Mẹ dậy cho con
Bây giờ nhớ lại lòng con rối bời
Vì con lỗi hẹn với Trời
Đã không giữ trọn như lời Mẹ răn
Gục đầu ghi dấu ăn năn
Lòng con chết dại, xót đau vô chừng
Lệ rơi, rơi mãi không ngừng
Mẹ ơi ! thức dậy, xin đừng bỏ con.
Chúa ơi ! Chúa hãy thương con
Cho tình mẫu tử, để con tôn thờ
Bây giờ quỳ trước bàn thờ
Đôi dòng lệ ướt, mắt mờ xót xa.
Nguyện xin Đức Mẹ Maria
Từ bi, bác ái, chính là nữ vương
Trái tim rộng mở yêu thương
Cho Mẹ con được Nữ Vương đón về
Yên vui trong cõi đời đời
Bình an hưởng phước, nước trời hân hoan.
Quên đi gánh nặng lo toan
Nợ đời trả dứt vẹn toàn từ đây
Nhẹ nhàng như một áng mây
Mẹ về cõi phúc, ngàn mây xa vời
Lòng con sao mãi bồi hồi
Khóc thương nhớ Mẹ. Ngàn đời kính yêu.

Mẹ tôi đã được Thiên Chúa gọi về ngày 21 tháng 6 năm 2000
Tại bệnh viện San-Jose Medical Center.
Xin cấu cho Linh Hồn Cụ bà Cecilia Lê Thị Minh Liên 
Thay mặt gia đình
Con trai trưởng.
Lê Tuấn.













































 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét