Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Khi ra tù trở về nhà năm 1983



                                                          tranh tự vẽ. 


Khi ra tù
Trở về nhà năm 1983


Ra tù lẻ bước bơ vơ
Phố xưa xa lạ ngẩn ngơ đứng nhìn
Ta về từ cõi vô minh
Rêu phong áo phû, bóng mình xanh xao

Ta về cơm áo ra sao
Quên trong men rượu hư hao tháng ngày
Tình trong giai đoạn lưu đầy
phù suy phù thịnh lẽ này ta say.

Ta về giữa phố hôm nay
Em quay lưng bước đổi thay vô thường.

Ta về

Ta về giữa phố người xa lạ
Nghe hồn nặng trĩu nỗi xót xa
Tám năm biệt xứ ngày trở lại
Tàn tkiếp người trận phong ba.

Ta về Mẹ mừng rơi nước mắt
Em thì ngơ ngác nhận không ra
Đêm nay bếp ấm khơi thêm lửa
Cho ánh hồng lên sáng cả nhà.

(một cảm nghĩ sau tám năm tù trở vế nhà 1983)     



Phù vân mở cửa

Ngày về rượu uống một mình
Mềm môi chén đắng riêng mình ta say
Cạn theo đáy chén rượu cay 
Phù vân mở cửa trả vay đoạn trường.
Tháng tư nắng trải trên đường
 Đạn bom khói lửa, bốn phương tơi bời
 Trải qua đại hạn trong đời 
 Mở trang chiến sử lửa khơi tro tàn.

                                                                                  
                                                                                                                              Đà Lạt 1971




                                                 Thương Sài Gòn cũ


Thương Sài Gòn cũ nhớ người thân
Áo trắng em bay phố thật gần
Nắng lung linh gọi ra đầu ngõ
Thoáng bóng em về như cố nhân.
Tháng tư trời đất bỗng phân vân
Kẻ ở người đi kẻ tần ngần
Sài Gòn đã mất còn đâu nữa
Vĩnh biệt nhau rồi, ôi thế nhân.
Thế sự thăng trầm, cõi phù vân
Hoàng hôn trời đất đã xoay vần
Một thời chinh chiến hờn vong quốc
Thương nhớ Sài Gòn, lắm gian truân ./.





Khi tôi trở v

Tôi chåy đến chân Thiên Chúa
Chúa nhìn tôi mà bäo rằng
Ta còn bận chiến đấu cùng Mac
Tôi chạy đến chân Phật 
Phật bảo rằng
Ta cũng vậy
Tôi chåy đến chân nữ thần tự do
Bà ta dơ cao ngọn đuốc
Nhìn tôi mà bäo rằng
Anh đã trở thành thứ đồ hộp xét rỉ
Tôi đến với người đàn bà
Bằng cuộc tình gián đoạn
Bà ta xua tay nhìn tôi mà bảo rằng
Anh đã hết thời rồi
Tôi đến với chính tôi
Trong bóng tối mịt mù
Tâm hồn tôi khẽ bảo
Cát bụi là của ngươi.

                                    Tám năm lận đận vô bờ
                                  Vì đâu mang chữ tội đồ chiến tranh.

                                                            

                                                                 self portrait

        Chân dung ta

         Chân dung ta bóng hÜ vô
Dòng sông tình t¿ nhÃp nhô bóng mình
TiŠn thân cát bøi phù sinh
NÖi ta cÜ trú vô hình trong mÖ

Em vŠ thä m¶t ÇÜ©ng tÖ
Gây mê thiŠn ÇÎnh vÀn thÖ mª ÇÀu
Vòng tay em phút nhiŒm mÀu
Cho chiêm bao nÓi nhÎp cÀu hai bên ./

Lê Tuấn.





ñi‹m trên da thÎt
          Vô thÜ©ng tàn phai.
( m¶t th©i chinh chi‰n nhÜ chÜa phai m©)


ñÜ©ng Ç©i vån nÈo nhÃp nhô
D¥m trÜ©ng gió bøi bi‹n sô sóng gào
Thôi thì cÛng m¥c ra sao
Trôi theo thân phÆn, vÆn vào nghiŒp mang

Bàn c© chÜa Çánh Çã tan
ñ©i trai chinh chi‰n d†c ngang ÇÃt tr©i
ñån bom khói lºa tÖi b©i
CuÒng Çiên nÃc nghËn, ÇÃt tr©i tang thÜÖng

ñån thù h¢n dÃu v‰t thÜÖng
ñi‹m trên da thÎt vô thÜ©ng tàn phai
Còn nghe nhÜ ti‰ng thª dài
CÖn Çau thân phÆn, hình hài hÜ hao.

Trôi theo vÆn nܧc lao Çao
Mai kia dÅu có ra sao ki‰p ngÜ©i
VÅn còn ngåo nghÍ ti‰ng cÜ©i
Ыn cao b© ng¿c, nhìn Ç©i hiên ngang ./.




 

Ta vŠ chiŠu mu¶n ánh tà

Ta vŠ dÃu bøi ÇÜ©ng xa
Mái rêu phong cÛ, chiŠu tà lê thê
Bܧc chân cÓ xÙ ÇÜ©ng vŠ
Ti‰ng con chim hót, cÖn mê bóng chiŠu
Chân mây thÃp thoáng cánh diŠu
HÒn ta giao Ƕng bao ÇiŠu xa xÜa
Phím ngà rung nhË tay ÇÜa
DÜÖng cÀm v†ng ti‰ng âm xÜa dÎu dàng
Tóc em gió thoäng mây ngàn
HÜÖng trÀm phäng phÃt nhË nhàng bay xa
Ta vŠ, chiŠu mu¶n ánh tà
CÖn mÜa xóm v¡ng, ÇÜ©ng xa chånh lòng./.


 
Bạn tôi
Bạn tôi đôi mắt đăm chiêu
Dường như muốn nói đôi điều cùng ai
Vết nhăn vầng trán thiên tài
Gánh bao phiền muộn, đôi vai phong trần.

Binh đao loạn thế chia phần
Buồn theo vận nước xoay vần đổi thay
Đoạn trường ai bước mới hay
Nâng ly uống cạn đắng cay phận người.

Nỗi đau không nói thành lời
Nửa đem chon dấu, nửa khơi trong long
Quên đi gánh nợ tang bồng
Nghiêng theo chiến sử, nát vòng trầm luân.

Bạc mầu áo trận quân nhân
Trai thời ly loạn thế nhân vô thường.
Một thời oai dũng xa trường
Ngày nay an phận thủ thường mà đau.

Từ khi non nước thay mầu
Trong tim uất nghẹn, lệ sầu nhẹ rơi.
Hồn thiêng sông núi gọi mời
Từ nay ta sẽ dựng trời đất riêng./.

 Lê Tuấn




Tôi viết bài thơ này qua th loại lục bát, vì lục bát là thể thơ xuất phát từ tình tự quê hương, như điệu hát ru con của bà mẹ quê, như những vần thơ ca dao, tục ngữ, như những câu hò điệu lý, tuy mộc mạc nhưng đầy chân tình để mãi mãi đi sau vào long người. Cái mộc mạc nên thơ và đầy chân tình dân gian đó cũng đã thể hiện qua tình cảm thân thương của tình huynh đệ ( Thiếu Sinh Quân VNCH )
      Mở trang chiến sử hào hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Chúng ta thấy biết bao chiến công lừng lẫy, biết bao những anh tài, những người chiến sĩ xuất thân từ trường mẹ.
Thiếu Sinh Quân đã hy sinh, đã đóng góp công sức để viết lên những trang sử kiêu hung cho Quân Lưc VNCH.


Thiếu Sinh Quân

Thiếu niên lửa cháy trong tim
Sinh thời ly loạn đi tìm trí nhân
Quân hành dục bước dấn thân
Về nơi trường mẹ, thành nhân giúp đời

Thiế Sinh Quân lớp lớp người
Thanh gươm ánh thép sáng ngời trí trai
Nhân Trí Dũng vạn anh tài
Mở trang chiến sử lưu hoài danh thơm.

Tạm quên gánh nợ áo cơm
Một đời binh nghiệp không hờn trách than
Bốn vùng chiến thuật dọc ngang
Xông pha chiến trận phá tan quân thù.

Núi sông bom đạn khói mù
Trên lưng chiến mã giặc thù sợ oai
Thiếu Sinh Quân trí làm trai
Viết lên trang sử, tượng đài lưu danh ./.


Thân tặng toàn thể anh em  TSQ/VNCH
Cựu TSQ Lê q Tuấn.